Sau Khi Thiết Lập Nhân Vật Lốp Dự Phòng Nhỏ Bé Sụp Đổ

Quyển 1 - Chương 2: Người thành tiên, ta không giữ người lại nhân gian

*Liếʍ cẩu: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ, biết rõ đối phương không thích mình nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh, liên tục làm mấy hành động vô sỉ nhằm chiếm được tình cảm của đối phương.

Đương nhiên là nội dung cụ thể của nhiệm vụ như thế nào cũng không nói toẹt ra được, chỉ đưa sơ lược một vài từ ngữ đơn giản mà thôi.

Nhiệm vụ chuyên đi lấy lòng người khác, liếʍ cẩu nhân vật chính, làm những công việc không có mặt mũi mà người bình thường không dám nhận, nhưng Triều Từ thấy được tương lai sáng ngời của y.

Một tương lai đứng trên đỉnh cao của xã hội, trở thành anh đại của vị diện chủ!

Vì thế, y liên tiếp nhận kiểu nhiệm vụ này, quá trình làm việc không chút khó khăn, mà tiền thưởng còn cao nữa, quá đã!

Nhiệm vụ ở thế giới này là một trong số đó.

Đối tượng của nhiệm vụ lần này là Cận Nghiêu, là người đứng đầu thần giới uy danh hiển hách, là sát thần đi ra từ chiến trường thượng cổ, dù là Thần giới nhưng chỉ cần nghe đến tên hắn thì không ai không sợ. Nghe nói, nguyên hình của hắn là Điều Huyền long nhưng hắn lại không mang đặc tính dâʍ ɖu͙© ưa xá© ŧᏂịŧ của long tộc, ngược lại trời sinh tính tình lạnh nhạt, chỉ trừ việc theo đuổi sức mạnh cường đại là đam mê khó bỏ, còn lại hắn không để cái gì trong mắt.

Với tính cách như vậy giúp cho hắn có thể làm bá chủ Thần giới, nhưng cũng là mặt hạn chế, ngăn cản hắn có thể tiến xa hơn.

Phải biết rằng, chúng thần ở Thần giới có đủ các loại kiếp nạn, độ kiếp đối với bọn họ là chuyện như cơm bữa. Một ngày nọ, Cận Nghiêu bỗng dưng cảm thấy độ kiếp của mình sắp đến, hắn tìm Tư Mệnh tiên quân xin quẻ, y chỉ nói rằng, kiếp nạn lần này của hắn là tình kiếp, bảo hắn nên hạ phàm độ kiếp.

Cận Nghiêu thấy phiền toái, Tư Mệnh tiên quân cũng không dám làm việc qua loa, nói với hắn nếu thực sự không muốn, hắn có thể phong ấn thần lực xuống phàm trần mà dạo chơi, tiện thể độ kiếp luôn.

Dựa theo số mệnh, sau khi hạ phàm, thân phận của hắn là người ốm yếu bệnh tật không cha không mẹ. Vì vậy, Cận Nghiêu phong ấn toàn bộ thần lực của mình, đồng thời phong ấn một nửa sức sống của bản thân, chỉ để lại một hơi tàn đến trần gian độ kiếp.

Sau cùng, hắn được Triều Từ mang về nhà.

Ở thế giới này, nhân vật mà Triều Từ sắm vai là một công tử ăn chơi trác táng được đại gia tộc nuông chiều. Vào thời cổ đại tra nam rất nhiều, cha mẹ y may mắn lại là một đôi thần tiên quyến lữ, chỉ có hai người bầu bạn với nhau. Mẹ y sinh ra hai người con trai, là y cùng với đại ca. Chỉ tiếc rằng, năm y ba tuổi, mẹ y mắc bệnh hiểm nghèo qua đời.

Từ nhỏ y đã xinh đẹp đáng yêu, đại ca lại chín chắn trưởng thành, vậy nên y là người được chiều nhất nhà. Sau khi mẹ y qua đời, cha cùng đại ca thương y từ nhỏ đã mất mẹ nên càng thêm chăm lo.

Vì thế, y được nuôi phế mà lớn lên.

Lúc Triều Từ mười bảy tuổi, hậu viện có rất nhiều người. Mặc dù có ý kiến, rằng chính thê chưa cưới mà lại làm chuyện xằng bậy, loạn thất bát tao như vậy còn ra thể thống gì?

Nhưng mà dù trách móc y như vậy, nói vài lần mà thấy y cứng đầu không nghe, cha y cũng chiều theo.

Sau đó Triều Từ đi ra ngoài săn bắn, gọi là săn bắn cho giữ thể diện nhưng thật ra là đi dạo. Y ngồi xe ngựa thoáng mát rộng rãi đi ra khỏi thành, bên cạnh sắp xếp thêm mấy hộ vệ đi theo, còn có một đống bạn xấu của y.

Tuy nói đám bạn xấu của y đều có tính trêu hoa ghẹo nguyệt như nhau, nhưng so với phế vật được chiều hư từ nhỏ như Triều Từ, ít ra bọn họ còn có năng lực. Giống như lần này, bọn họ đều tự cưỡi ngựa xuyên suốt hành trình săn bắn, thậm chí một vài người còn là cao thủ kỵ xạ. Chỉ có Triều Từ ngồi trong xe ngựa, lúc hứng thú thì cưỡi ngựa chốc lát, chẳng bao lâu đã dùng dằng đòi xuống nghỉ ngơi.

Đúng lúc này, Triều Từ thấy một người mặc đồ trắng đang tựa vào gốc cây ở phía xa xa.

“Phía trước có người, chúng ta đến xem có chuyện gì.” Triều Từ nói với đám bạn của y.