Tiểu công tử phóng túng của Triều gia cưới vợ rồi, nhưng lại là nam!
Mấy gia tộc lớn cùng với người dân Tấn Vân Châu cảm thán, quả không hổ là tiểu công tử Triều gia.
Tiểu công tử Triều gia là nhân vật được người dân Tấn Vân Châu bàn tán nhiều nhất, chỉ vì có rất nhiều tin đồn về y, là đề tài tám chuyện số một trong những lúc nhàn rỗi.
Ở Tấn Vân Châu, Triều gia là thế gia đứng đầu với lai lịch hơn trăm năm, thế hệ nào cũng có nhân tài, văn võ song toàn, chẳng ai ngờ đến thế hệ này có thể xuất hiện người như Triều Từ.
Nghe nói tiểu công tử này ngu dốt trời sinh, Triều gia mời phu tử dạy học cho y, không quá ba ngày bị chọc tức bỏ đi. Vậy mà Triều gia cũng không bỏ hy vọng, họ bỏ ra số tiền lớn mời thêm mấy phu tử nữa. Mấy tháng đó, những người nhiều chuyện thường xuyên đến hóng hớt trước cổng Triều phủ, mười lần thì hết chín lần thấy phu tử thở phì phò chạy ra.
Sau này tiếng xấu đồn xa, không còn phu tử nào muốn dạy vị công tử này nữa. Không phải bởi vì phu tử tức giận với học trò, mà là do vị này đã ngu dốt lại còn không biết tôn sư trọng đạo.
Sau khi chọc mấy vị phu tử bỏ chạy hết, vị công tử này an tâm gây dựng sự nghiệp ăn chơi trác táng của mình. Ở phía thành Nam và thành Bắc Tấn Vân Châu có mở quán chọi gà và quán đấu dế, mỗi tháng vị này đều đến không tám thì cũng mười lần. Còn nếu lúc rảnh rỗi, không phải đi trêu trai ghẹo gái ở đầu đường thì cũng đến thanh lâu ăn chơi đàng điếm với đám bạn xấu.
Thế mà trời lại ban cho tiểu công tử này nhan sắc tuyệt đẹp, dù chưa lập chính thất nhưng tiểu thϊếp lại ở đầy cả hậu viện, cao thấp mập ốm, kiểu hình nào cũng có.
Nhưng mà vài ngày trước, khi cùng đám bạn đi ra ngoài thành săn bắn, vị công tử này lại mang về một nam nhân bị thương nặng, còn khóc nháo đòi cưới người này làm vợ.
Nghe nói người này dung mạo xinh đẹp, cho dù là thần tiên hạ phàm cũng không thua kém là bao, huống chi là người trần mắt thịt. Khi dân chúng nghe được tin này cũng sửng sốt một lúc, vẻ đẹp trời ban như vậy cũng hiếm có khó tìm. Bằng không thì tiểu công tử Triều gia cũng không một hai đòi cưới người này như vậy.
Mười một châu ở Bắc Cảnh có phong tục cưới nam thê nhưng dù sao cũng là chuyện rất hiếm thấy, đặc biệt là đối với những gia tộc lớn. Lần này tiểu công tử đòi cưới với đàn ông, cũng là chuyện hơn trăm năm nay chưa có ai dám làm tại Tấn Vân Châu này.
Nói cũng dễ hiểu, dù sao từ trước đến nay Triều gia luôn cưng chiều đứa con này, cho dù ban đầu không đồng ý nhưng thấy y một khóc hai nháo ba thắt cổ, mấy ngày sau cũng phải gật đầu đồng ý.
Còn đáp ứng yêu cầu vô lý của y, khua chiêng giống trống mà tổ chức hôn lễ, e là muốn làm một hôn lễ thật hoành tráng.
Triều Từ đúng là vị công tử phóng túng trong miệng của bọn họ.
Nhưng mà y trở thành người phóng túng như vậy cũng là bất đắc dĩ.
Y là nhân viên xuyên không, đến từ vị diện chủ.
Vị diện chủ không phải tự nhiên mà được hình thành, nó là vị diễn trung tâm được tại ra để duy trì sự ổn định của thế giới khác.
Trong này cũng có rất nhiều người như y, vì muốn duy trì sự ổn định của các thế giới khác mà nhận làm nhiều nhiệm vụ. Dù vậy, tuy nói rằng vị diện chủ làm các nhiệm vụ này để duy trì ổn định thế giới nhưng mà mỗi người đều mang một suy nghĩ và mục đích riêng.
Triều Từ lại càng không phải người cao thượng như vậy, y làm công việc này chỉ đơn thuần là tiền lương cao, phúc lợi lớn.
Mặc dù y đã đến vị diện chủ này được nhiều năm nhưng so với nhóm người đã hoạt động mấy ngàn mấy vạn năm mà nói, thì cũng chỉ là một người mới. Tuy rằng nhiệm vụ của người mới thoải mái nhưng tiền lương lại không cao. Triều Từ làm hoài nên cảm thấy nhàm chán, một ngày y vô tình phát hiện được một nhiệm vụ rất kỳ quái.
Thù lao của nhiệm vụ này rất cao nhưng lại không có ai nhận.
Triều Từ nhìn kỹ mới biết, mấy nhiệm vụ này đều giống nhau, đó chính là làm nhân vật chuyên liếʍ cẩu* nhân vật chính.