Yêu Đương Với Anh Em Song Sinh

Chương 45: Dì Chu vẫn luôn tưởng bị muỗi cắn, nào biết đâu rằng con muỗi chính đứa nhỏ hàng xóm mà bà vẫn luôn yêu thương

Chương 45: Dì Chu vẫn luôn tưởng bị muỗi cắn, nào biết đâu rằng con muỗi chính đứa nhỏ hàng xóm mà bà vẫn luôn yêu thương

Cậu hiểu rõ cô, rốt cuộc hai người vẫn là có chênh lệch, nhưng mà này đoạn thời gian quen biết không thể thấy ánh sáng mặt trời này cũng sẽ không lâu lắm, cậu có thể vì tương lai của hai người mà nhịn một chút nữa.

Cậu nghĩ đến quá tốt đẹp. Liền cảm thấy chị Tiểu Quân đã cùng cậu chơi, đó chính là cũng thích cậu, cam chịu rằng quan hệ của hai người là tình nhân.

Nguyễn Túy Quân đâu, cô đối cảm tình vẫn là cái biết cái không, nhưng sẽ không giống Hạ Đằng như vậy dùng suy nghĩ của một đứa trẻ mà cân nhắc quan hệ của hai người, chỉ là cảm thấy quá nhanh chóng, cô xác định thích Hạ Đằng, chẳng qua cảm tình là nhiều hay ít, là không chân thành tha thiết hay là không nồng nhiệt.

Ngươi tình ta nguyện sự tình, ai đều không có hại.

Cô luôn luôn là cái che giấu tư tưởng ích kỷ hưởng lạc, đồng thời lại có trốn tránh nhân cách hình.

Khi về đến nhà, cơm trưa còn chưa có, phòng khách điều hòa hô hô rung động, TV treo tường đang phát bộ phim thần tượng nổi tiếng.

Hạ Đằng bị Chu Liên kêu đi dò hỏi chuyện bị thương, Nguyễn Kiến Sơn còn không có trở về, Nguyễn Túy Quân một người ngồi trên sô pha xem TV. Cô có chút mệt mỏi, trên eo những chỗ bị Hạ Đằng véo nắm cũng có chút đau đớn. Cô xoa nhẹ hai lần, nửa người dựa vào sô pha buồn ngủ.

Hạ Đằng từ phòng bếp đi ra , nhìn thấy cảnh này —— giữa hè nóng bức, ngoài cửa sổ ve kêu inh ỏi, tiếng TV ồn ào, Nguyễn Túy Quân tay chống cằm ngủ rồi.

Cậu thật cẩn thận mà đi qua, đem TV tắt tiếng , trong phòng an tĩnh lại, nhưng còn có thể nghe thấy trong hành lang phòng bếp tiếng máy hút khói.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

Hạ Đằng nửa quỳ ở bên cạnh sô pha bên cạnh, dùng cái loại ánh mắt si mê nhìn Nguyễn Túy Quân —— trên cổ cô có một dấu vết, là tối hôm qua cậu không khống chế được cắn vào, dì Chu vẫn luôn tưởng bị muỗi cắn, nào biết đâu rằng con muỗi chính đứa nhỏ hàng xóm mà bà vẫn luôn yêu thương.

Cậu hoảng hốt một lát, ánh mắt một chút một chút dán lên người cô.

Không chỉ có cậu là như vậy, vào độ tuổi này thiếu niên đều như vậy, cậu chỉ là nhìn cô như vậy, thế mà liền không biết liêm sỉ mà lại cứng lên

Chị ấy còn không có phát giác vẫn luôn ngủ đâu,hay là tối hôm qua cậu làm quá nhiều, khiến cô mệt muốn chết rồi.