Yêu Đương Với Anh Em Song Sinh

Chương 46: Lén lút ở phòng khách hơi H

Hạ Đằng cong lên khóe miệng, một chút ý tứ tỉnh ngộ đều không có, ngược lại càng áp vào, một tay nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân tinh tế của Nguyễn Túy Quân.

Sau khi hôn cái thứ nhất, không khí xung quanh đột nhiên liền nóng rực lên—— Hạ Đằng liếʍ liếʍ môi, theo bàn chân như có như không mà một đường tự do tiến lên bắp đùi.

Cô mặc váy cao quá đầu gối, nhưng bởi vì khi ngồi không có chú ý, váy đã bị cuốn cao đến đùi, nhẹ nhàng xốc lên là có thể thấy phong cảnh ở dưới váy.

Hạ Đằng một bên phỉ nhổ chính mình giống kẻ say, một bên không chế không được mà cúi người qua đi, giống như nghiện mà ngửi phía dưới của Nguyễn Túy Quân.

Nguyễn Túy Quân nửa mộng nửa tỉnh chợt cảm thấy phía dưới hơi lạnh, vừa mở mắt, Hạ Đằng giống như cái biếи ŧɦái ghé vào bắp đùi của cô trầm mê đâu —— cô kinh ngạc nhảy dựng, theo bản năng đẩy cậu ra: “… Làm gì á…”

Hạ Đằng bị đẩy một cái, lảo đảo ngồi bệch dưới đất, bị bắt gặp nên cảm thấy hơi thẹn nên trong nháy mắt mặt cậu đỏ lên, nhưng giây tiếp theo cậu liền bò lên trên sô pha, làm bộ làm tịch mà giải thích lên: “… Em chỉ là muốn nhìn một chút nơi đó của chị có sưng lên hay không, chị Tiểu Quân, chị đừng hiểu lầm…”

Nguyễn Túy Quân bán tín bán nghi, nhưng xem Hạ Đằng nghiêm trang, cô cũng lười đến cùng cậu nói cái gì: “Không có việc gì, chị rất tốt ——”

Vừa nói, ánh mắt của cô từ trên mặt cậu nhìn xuống dưới háng: “Nhưng mà em, chị thấy hình như không khoẻ đi?

Hạ Đằng trên mặt không nhịn được, duỗi tay che che dưới háng của mình, nhưng là loại chuyện này đâu có thể như ý tưởng của cậu, muốn ỉu đi xuống là ỉu đi xuống —— Nguyễn Túy Quân xem vẻ mặt xấu hổ đến đỏ mặt của cậu , nhịn không được muốn cười.

Hạ Đằng nhào qua đi, ôm lấy chị gái, che miệng: “Không cho cười…”

Bởi vậy hai người lăn lộn hai lần,quần áo của Nguyễn Túy Quân bị lộn xộn, ngực lộ ra khe rãnh mê người bên trong.

Hạ Đằng ánh mắt tối đi, ở đối phương không hề phát hiện, hô hấp một chút một chút hổn hển.

Chờ đến khi Nguyễn Túy Quân phát hiện không thích hợp, đã chậm, Hạ Đằng đã bị du͙© vọиɠ khống, hầu kết không chịu được mà nuốt nuốt.

Cậu ôm cô ôm rất chặt, duỗi đầu lưỡi liếʍ liếʍ tai cô.

Như là một loại cố tình quyến rũ, cậu tích góp thở dốc, tiến đến bên tai Nguyễn Túy Quân: “ Chị Tiểu Quân…”

“Em dùng miệng liếʍ cho chị, được không?”