Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 48

- Đứa bé ngủ rồi hả con? ( cha tôi cười vui)

- Dạ, baby ngủ rồi cha ah! ( em cười đáp lại)

- Con mún ăn gì để cô 4 kêu người mua về bồi bổ cho con???

- Uhm, đúng rồi đó , mới sanh phải ăn nhiều đồ bổ để có sữa nhiều cho bé nó bú chứ!



Mọi người quan tâm đến em và bé thế đấy, thời gian trôi qua từng ngày từng ngày một, với bao nhiêu niềm vui của đứa bé để lại cho cả nhà, tôi cũng vui khi làm tròn trách nhiệm của một người cha, có khi nữa đêm baby nó khóc tôi và em phải cùng nhau chạy qua phòng xem baby, có khi nó đòi bú sữa, có khi nó ị cả ra tả, nhiều thứ mà chúng tôi không đoán trước được, nhưng đều để lại những cái vui.



Thời gian cũng nhanh chóng nhỉ, mới đây baby của tôi làm đám thôi nôi rồi, cả nhà vẫn theo truyền thống của Việt Nam, cúng chè xôi, vịt gà cho ông bà, mời các bạn bè chiến hữu cùng đến tham dự chia vui cùng gia đình.



Ai cũng khen đứa bé thật dể thương, họ nói đứa bé giống Thiên Thiên quá, không có chút gì giống tôi hết , thì đúng rồi có phải tui làm em có thai đâu , =,= là cái tên chết tiệt kia mà, thôi nó giống em là được rồi, với tôi nó giống Thiên Thiên là đủ rồi.



Họ đem quà đến rất nhiều, nhưng hôm nay có một vị khách không mời mà đến, chính là Thắng. Hắn đã ra mặt đi cùng với vài tên mặt áo đen. Hắn đem tới với đầy quà cáp trên tay, tôi tính xông ra đuổi cổ hắn về ngay lập tức, nhưng Bảo cản tôi lại không cho tôi động thủ. Bảo nói rằng đã tăng cường lực lượng xung quanh, không sao đâu. Tên Thắng chết tiệt này hắn muốn cái gì đây.



Hắn nhìn xung quanh cười một cách hài lòng, hắn lần này hắn quan sát nhà tôi kĩ hơn, tôi cảm thấy khó chịu về điều này, tôi bước ngay trước mặt hắn, mặt đối mặt. chúng tôi nói chuyện chỉ đủ để hai bên nghe mà thôi.



- Oh! Anh chàng Caca đây mà! Ý cô nàng chứ! ( hắn chết miệng cười)

- Ngươi đến đây làm gì? Ta không có mời ngươi!

- Cô nàng bớt nóng nào, chỉ là chung vui thôi mà.

- Người đi ra chỗ này lập tức!

- Nếu ta không đi thì sao nào?

- Ngươi…..

- Cảm phiền anh đi về dùm tôi! ( Bảo đi đến gần chúng tôi nói lớn)

- Hai đứa bay dám đuổi tao!

- Chả có gì mà không đuổi! nếu không muốn có quánh lộn ở đây!

- Oh lâu rồi ta không được đánh lộn đó. Tụi bay lên bắt đứa bé cho tao!



Thế là hắn đã ra tay trước, hai tên đang cầm quà quăn qua một bên đi về phía Thiên Thiên, tôi nhanh chân chụp hai tên từ đằng sau, nắm cổ áo hai tên giật ngược lại, lấy chân đạp mạnh vào khủy chân của hai tên đó, đi nhanh ra phía trước, cho hai tên đó mỗi tên một quả đấm xỉu tại chỗ.



Lúc đó bắt đầu xuất hiện thêm nhiều tên, Bảo cùng với thuộc hạ xông lên hạ gục từng tên, tôi kêu Jerry cầm súng bên mình theo sát Thiên Thiên, để dưới đây tụi này sẽ lo, các khách khứa họ sợ đến nổi chạy toán loạn hết ra bên ngoài, cả nhà tôi cũng vậy.Trong căn phòng ấy chỉ còn tụi tôi và bọn ác ôn. Tôi không để đứa bé bị bắt bởi hắn được

.

Một trận đánh với nhau cùng với đồng bọn của Thắng ngay tại căn nhà gia đình tôi, mấy đứa em của tôi, chỉ có Lâm là biết võ, cũng may lúc đó có Phúc ra hỗ trợ chúng tôi phần nào. Chúng phá nát tất cả các bàn ghế xung quanh, đồ ăn thì văng tứ tung, tôi và Lâm bị 3 đứa ép vào một thế, chúng tôi liền nhảy qua cái bàn, tôi thấy có chai rượu, tôi liền đưa rượu vào miệng phun ra cùng với bật lửa của mình, tạo thành một đám cháy phù phù khổng lồ làm cho tụi kia phải lùi lại, cứ như thế còn Lâm thì đổ rượu hết vào tấm khăn trải bàn. Tôi hết rượu trên tay quăn luôn cái bật lửa lên tấm khăn bàn, tạo thành đám cháy.



Tôi và Lâm cùng nhau đá cái bàn cho dính vào đám tụi nó rồi tiếp cách thoát khỏi cái thế đó, một tên ngã quỵ dưới đất, nhanh tay ôm lấy chân của tôi làm tôi té đập mặt xuống đất, tôi nhanh chóng xoay người, dùng chân đạp thật mạnh vào mặt hắn, cho hắn rời khỏi tôi cách khoảng 1m.



Bất chợt tôi nhìn quanh không thấy Thắng đâu, nhìn phía dưới hắn đâu rồi, nhìn lên phía trên lầu thì thấy Hắn đang tiến lại gần Thiên Thiên cùng với đứa bé, trên tay Jerry không có súng, khẩu súng bị rớt dưới đất. Tôi nhanh chóng chạy nhanh về hướng cầu thang lúc đó có hai tên chặn đứng đó, tôi nhanh chóng quơ lấy tấm rèm, khi đến thẩy tấm rèm trùm chúng lại, rôi lấy bình bông đập từng thằng, hai thắng xỉu tại chỗ. Đi lên được cầu thang thì có một tên tiếp theo.



Hắn vung nấm đấm thật mạnh vào mặt tôi, may quá tôi đá né kip bằng cách đứa người qua trái, rồi đu theo tay cầm của cầu thang bay lên, lấy chân kẹp cổ hắn, cho hắn nằm xuống đất luôn.



Cuối cùng tôi cũng đến gấn hắn, tôi nắm lấy cổ áo của hắn nhưng không được, hắn nhanh tay làm cho cái áo vest đó thoát ra, trên tay tôi đang cầm chiếc vest của hắn, chưa kip ra thế hắn cho tôi một vọng vào mắt, tôi nhanh chóng đưa chân dặm thật mạnh vào chân hắn, hắn đau điến ôm chân, trên tường có khung hình, tôi đập thật mạnh vào đầu hắn, nhưng hắn không xi nhê gì. Hắn đá vào đầu gối của tôi làm tôi phải khum xuống vì quá đau, hắn nhất người tôi lên quăn xuống sàn. Hắn tính lấy chân dặm vào mình tôi, tôi lăn qua chuyển tư thế, dùng hai chân mình kẹp hai chân của hắn làm hắn ngã nhào xuống đầu đập mạnh dưới sàn.



Khi tôi và Thắng chiến đấu như thế thì Thiên Thiên, jeryy và đứa bé đã thoát được chỗ đó an toàn, có một tên chặn đường , Jerry nhanh chóng móc từ trong áo ngực mình ra thuốc phun cay mắt, xịt ngay vào mắt hắn, khiến cho hắn không còn thấy đường, cho một đá vào chổ hiểm, hắn nằm quay đơ.



Cả hài cùng đứa bé chạy lại phòng khóa chốt cửa lại, jerry đem hết những gì có thể chặn cánh cửa lại. Mấy tên ở bên dưới xử gần như xong, Phúc thấy tôi và Thắng đang chiến đấu như thế cùng bay lên giúp tôi được phần nào! Phúc chạy đến té lên người hắn không cho hắn đứng dậy nổi, Phúc ôm lấy hắn bắt hắn đứng dậy không cho tay chân hắn cửa quậy, tôi cho vào mặt hắn những cú đấm không ngừng, rồi cho vào bụng. Hắn không chịu nổi nữa, hắn vùng mình lao thẳng đầu vào phía tôi, Phúc không còn giữ hắn được nữa, hắn xông vào người tôi, đầu hắn cho vào bụng tôi, tôi đau điến cả người.



Hắn móc cây súng trong người ra chỉa vào tôi và Phúc, lúc đó trận đánh trên dưới đều kết thúc, cả đồng bọn của hắn đồng loạt rút súng ra, vì nãy giờ lo đánh cả bọn quên rằng mình có đem theo súng, còn caca và Thắng đấu tay với nhau liên tục làm gì có thời gian mà móc súng ra mà đấu với nhau.

Khuôn mặt hắn và tôi bây giờ là những vết máu vết bầm, quần áo thì sốc sếch dơ hết cả lên, máu dính tùm lum. Cuộc chiến thôi cuộc, không có súng chúng tôi bất lực không làm gì cả, hắn đi xuống dưới ngồi trên ghế sofa kêu đồng bọn đi lên lầu bắt hai người cùng đứa bé xuống phòng khách. Hai tên tuân lệnh đi lên ngay.

Hai tên đi lên phòng nơi mà Thiên Thiên, jerry và đứa bé đang trốn ở trong đó, hai tên tiến đến phía cửa, mở cửa thì không được cửa bị khóa trái, bên trong em và Jerry đều nghe tiếng chúng vặn cửa, hai tên bực mình vì biết cánh cửa đã được khóa bên trong, một tên lấy chân ra sức đạp cánh cửa nhưng vô ích, phía trong đã bị chặn lại hết rồi, một tên khác xùng máu lên lấy súng bắn liên tục vào cánh cửa, đến mức cánh cửa phải xúc ra ngã về hướng của tụi nó.



Thì ra bên trong Jerry và Thiên Thiên dùng cái tủ chặn lại không cho chúng nó vào, nhưng không thể làm gì hơn, chúng có vẻ khi dể jerry và Thiên Thiên, nghĩ rằng phụ nữ không làm gì được chúng nhưng chúng đã sai lầm trầm trọng khi quăn súng qua một bên, bước vào trong bằng tay không, Jerry nhìn thấy thế cũng hiểu ý của chúng đang nghĩ gì, Jerry giả bộ sợ sệt đưa hai tay lên đầu hàng, hai tên có vẻ khoái chí khi nghĩ rằng lên bắt hai cô nàng một cách dể dàng.