-Vợ anh bị lừa một cách rất điêu luyện đó caca, vợ anh đã cho không công ty cho cái tên Đại Bàng mà không hề biết gì cả. Cô ấy chĩ nghỉ là bản hợp đồng đơn thuần, mượn nợ. Nên đã kí vào tờ giấy này ( hắn đưa tay chỉ vào chữ kí của Thiên Thiên)
-Sao mà cho không công ty được?? ( tôi hỏi trong bức xúc)
-Có lẽ tên này phải thân với vợ anh lắm, cũng có thể có đứa giả chữ kí điêu luyện đến mức không ai tin được. Nhưng tôi nghĩ đây là chữ kí giả.
-Sao anh biết đây là chữ kí giả?
-Haha… anh hỏi một câu hơi thừa đó caca àh. Tôi là chuyên gia về dụ này mà, thường các công ty phá sản, đều bị rơi vào trường hợp này, vợ anh cũng không ngoại lệ.
-Không lẽ không lấy lại được công ty sao?
-Vẫn có cách ấy chứ! ( Jerry lên tiếng)
-Cách gì vậy Jerry? Hãy giúp tôi!!!
-Vẫn còn một tờ giấy chưa kí trong cái đống hồ sơ này! Tên này đã sơ xuất không để ý. ( tôi vội lục lại hồ sơ)
-Uhm, đúng rồi, muốn cho không công ty, thì ít nhất phải kí hai bản, nếu chưa kí một bản xem như không hợp lệ.
-Chúng ta chỉ nắm được một chỗ đó thui, nhưng cái tên Đại Bàng không dể nào chịu thua đâu. ( Bảo lên tiếng)
Cuộc đối thoại diễn ra giữa ba người, chúng tôi bắt tay vào công việc, điều tra tên Đại Bàng là ai???
Khi tôi ở bên Malaysia, cả nhà tôi tổ chức tiệc cắm trại ngoài vườn tại nhà, khách mời lần này có Chi và Thắng nữa, gia đình tôi đồng ý cho Thắng và Chi dự buổi cắm trại này, vì tan lễ hai người phụ giúp cũng rất nhiều.
Bữa cắm trại ngoài vườn, mỗi người một việc, hắn cũng phụ một tay, lăn xăn làm đủ mọi việc, dựng lều, chạy đi mua than, mua bia, nướng thịt, nói chung cái gì hắn cũng làm, y như là một thành viên trong gia đình vậy, còn Chi và Thiên Thiên phụ làm các món ăn cho cả nhà. Cả nhà tôi được cái ai cũng nấu ăn khéo, bữa tiệc không thể thiếu món soup do vợ tôi làm, không những cha tôi rất thích món đó, mà là cả mọi người trong gia đình, hắn cũng thích món suop do vợ tôi nấu, rất tiếc tôi không ở bên gia đình, nên không được thưởng thức. Mọi người ăn uống vui vẻ với nhau, hát hò nhảy đầm, kể cho nhau mọi thứ từ cuộc sống đến công việc hiện tại.
- Thắng, cháu hiện giờ làm gì, ở đâu? ( cha tôi hỏi)
- Dạ, cháu ở một mình, cháu ở khu phố Phú Mỹ Hưng! Cháu bây giờ làm ăn nhỏ thui àh Bác/
- Ây Cha!!! Một mình mà ở căn biệt thự vậy sao?
- Hì hì… dạ,
Gia đình tôi hỏi thăm hắn vài câu, rồi lại tiếp tục với cuộc vui của mình. Thiên thiên cảm thấy hơi buồn một chút, vì thiếu tôi ở bên cạnh chăn, cô ấy ra vườn gần hồ nước, ngồi một mình, hắn đi tới ngồi bắt chuyện.
- Em sao vậy Thiên Thiên, nhà mình đang vui, sao em ngồi đây một mình?
- Em cũng không biết nữa, chắc thiếu caca.
- Àh! Chồng em đi chừng 2 tuần là về thui.
- Sao anh biết?
- ờ.. hồi nãy anh có hỏi , người nhà nói caca đi công tác xa. ( hắn nói dối)
- ước gì anh ấy có ở đây!!!
- ờ… ( hắn thấy bực mình, nhưng không tỏ vẻ gì hết)
- Trời hôm nay lạnh quá! ( Thiên Thiên lấy hay tay xoa vào nhau)
- Em mắc áo khoác anh nè ( hắn cởϊ áσ khoác, khoác lên cho Thiên Thiên)
Hắn cùng Thiên Thiên ngồi nói chuyện ở gần hồ bơi, nói chuyện vui vẻ với nhau, Thiên Thiên chợt nhìn kỉ khuôn mặt của hắn, lòng của cô ấy bắt đầu lung lay, nhưng cô ấy chợt nhanh xóa nó đi, cô ấy không được có tình cảm với hắn, cô ấy đã là vợ của tôi rồi, hắn phát hiện ra cái nhìn đó của Thiên Thiên, làm cho hắn nhớ lại khi xưa, lúc Thiên Thiên nói rằng Thiên Thiên yêu hắn. Hăn cười trong lòng đắc chí, thỏa mãn được cái đích hắn sắp nắm lấy.
Hắn bảo vào bên trong lấy ít đồ ăn ra, Thiên thiên đợi hơi lâu đứng lên để đi vào trong, nhưng không ngờ Thiên Thiên bị trượt chân, ngã nhào xuống hồ nước, cô ấy vẫy vụa, nhoi lên nhoi xuống dưới mặt nước, cô ấy la lên “ cứu”, “cứu”, “cứu”, lúc đó, cả nhà không ai nghe thấy cả, vô tình điện thoại reng, caca gọi về, muốn gặp Thiên Thiên, Lâm đi ra ngoài hồ, không thấy ai, nhìn xuống hồ thì thấy Thiên Thiên đang chiềm ở dưới đó, Lâm lập tức nhảy xuống cứu Thiên Thiên lên.
Còn hắn từ một góc tối , lấy ống nhòm quan sát cười nhếch miệng, hắn giả đò chạy ra xem có chuyện gì vậy, hắn nhào vô hô hấp nhân tạo cho Thiên Thiên, dùng lực tay đẩy nước ra. May sao mà Thiên Thiên tỉnh lại được, cả nhà đưa em vào phòng nghĩ ngơi. Trong khi đó Caca chờ dt lâu quá, không biết chuyện gì đang xảy ra ở nhà, cúp máy lát đành gọi lại.
Cả nhà tôi cám ơn hắn rất nhiều, vì đã cứu Thiên Thiên. Thiên Thiên ở trong phòng mệt mỏi, sao lại có cái chuyện xấu như thế xảy ra. Tôi gọi điện thoại lại lần hai:
- Alo! Xin hỏi ai đầu dây đó ( hắn bắt máy)
- Hả? ai vậy? ai đang ở bên đó, tôi là caca.
- Àh ! caca hả? tôi thắng đây!
- Anh đang làm gì ở nhà tôi vậy? ( tôi bắt đầu thấy điên lên)
- Àh! Gia đình anh mời tôi dự tiệc.
- Cho tôi nói chuyện với vợ của tôi( giọng tôi hơi nghiêm)
- Vợ anh không nói chuyện được đâu, cô ấy vừa thoát chết đấy!!!
- Cái gì? Vợ tôi làm sao? Cái gì mà thoát chết hả?
- Cô ấy bị trượt chân xuống hồ nước, tôi đã hô hấp nhân tạo cho vợ anh đấy!
- Cái gì?( tôi quát lên) cho tôi gặp cha của tôi.
- ờ đợi chút… ( hắn toại nguyện cho tôi biết, một cách thích thú)
- Gì vậy con trai của cha! ( hắn giả giọng cha tôi >”< )
- Vợ con sao rồi cha?
- Uhm, nó đang nằm trong phòng với sự chăm sóc của Chi.
- Cha! Cha không được để Thắng lại gần cô ấy! ( tôi lo lắng)
- Sao vậy con? Cha thấy nó được mà!( hắn đang tự khen mình)
- Được cái gì không biết nữa, nói chung kiu Thiên Thiên tránh xa hắn ra ngay lập tức ( tôi nổi giận)
- Phải có lý do chứ con, hắn là người mới cứu vợ con mà!
- Trời ơi!!! Cha làm sao vậy hả?
- Uhm, uhm cha biết rồi, chỉ là cha thắc mắc thôi. ( hắn ko mún mình bị bại lộ)
- Nói chung là vậy áh!!!!
Hắn thật là đê tiện, giả giọng cha tôi, để gạt tôi, hắn biết được, tôi bắt đầu không ưa hắn, nhưng hắn nghĩ tôi đang ở xa đến tận chân trời, có chuyện gì cũng chằng hề về nhà kịp, hắn tha hồ thực hiện kế hoạch tuyệt vời của hắn.
Tôi cúp máy, với lòng lo lắng, tôi muốn bay về VN lập tức, để xem vợ mình như thế nào, còn bên kia hắn cũng gác máy, cha tôi cũng vừa đi đến :
- Ai gọi vậy cháu?
- Dạ là caca.
- Nó biết vợ nó bị vậy chưa?
- Dạ, cháu nói rồi!
- Nó có nói gì không?
- Dạ không, anh ấy gác máy!!!( thật trắng trợn, hắn nói dối ko chớp mắt)
- Hả? cái thằng này sao tệ vậy? biết vợ như vậy mà không hỏi thăm một câu?
- Chắc caca bận gì đó bác.
- Uhm, thôi chúng ta lên xem coi Thiên Thiên sao rồi.
Hắn cười đắc chí khi cha tôi tin lời hắn, hắn cùng cha tôi lên phòng xem Thiên Thiên như thế nào, mọi người đang ở xung quanh cô ấy, cô ấy tỉnh lại chỉ nhìn xung quanh không nói lời nào.
- Chị hai! Hồi nãy anh hai có gọi điện thoại, muốn gặp chị hai, lúc em đi kiếm chị hai, thì thấy chị hai chiềm dưới hồ rồi, chắc lát nữa ảnh gọi lại. (Lâm lên tiếng)
- Nó gọi lại rồi, nhưng lần này nó chả hỏi thăm gì con cả, bực mình ( cha tức giận)