Phi Điển Hình Cứu Rỗi

Thế giới 1 - Chương 15

Lâm Chức bước ra khỏi cửa hàng thú cưng, điện thoại lập tức nhận được tin nhắn từ cửa hàng trưởng , anh ta tự giới thiệu mình tên Quản Ý, trước khi cậu đến lấy chú chó, mỗi ngày anh ta đều sẽ gửi cho cậu một video về nó để cậu nhìn thấy trạng thái thú cưng của mình.

Sau khi chọn xong chó, Lâm Chức không lập tức nói chuyện này với Minh Dao, mà vẫn đi làm như thường lệ.

Khác với công việc đơn giản giao cho cậu vào ngày đầu tiên, khối lượng công việc của ngày thứ hai đã tăng lên không ít.

Ngay cả khi Minh Dao rời văn phòng để đi họp hoặc tham gia hoạt động, Lâm Chức cũng không hề ngẩng đầu nhìn anh, làm xong việc rồi tan ca đúng giờ.

Trong nhiều ngày liên tiếp, Minh Dao gần như không nói chuyện với Lâm Chức.

Anh có thể gọi Lâm Chức vào văn phòng để bàn luận về những công việc cậu đang xử lý, nhưng Lâm Chức làm việc rất rõ ràng, căn bản không cần phải hỏi thêm, hơn nữa Lâm Chức không nói chuyện với anh nên anh cũng không cần cố tình trò chuyện với cậu.

Đừng nói là công việc, ngay cả trong sinh hoạt hàng ngày, mấy ngày nay Minh Dao cũng không thấy được chút vết tích nào của Lâm Chức.

Nếu không phải anh kiểm tra camera giám sát trong nhà, phát hiện Lâm Chức thực sự về nhà, thì Minh Dao còn tưởng rằng cậu không có trở về.

Ông cụ gọi điện cho anh nói: "Hôm qua, Chức Chức đến ăn cơm với ông, nói rằng đã học được rất nhiều từ chỗ con, con thấy như thế nào?"

Ông cụ không ngờ Minh Dao sẽ trực tiếp chuyển Lâm Chức tới bên cạnh mình, xem ra hai đứa ở chung cũng khá ổn.

Đầu ngón tay của Minh Dao chạm vào mép tập văn kiện, nhỏ giọng nói: "Năng lực không tệ."

Ông cụ cười ha ha, nói: "Vậy thì tốt, dù sao Chức Chức cũng là người nhà chúng ta, nước phù sa nhà mình không chảy vào ruộng của người ngoài."

Sau khi cúp điện thoại, Minh Dao mím môi, bấm số của phòng thư ký.

Lâm Chức vừa xử lý công việc vừa hiểu biết sâu hơn về cấu tạo khổng lồ của tập đoàn nhà họ Minh, nhìn thấy trợ lý đặc biệt của Minh Dao đi đến trước mặt cậu.

"Sếp bảo cậu tham dự bữa tiệc tối nay với anh ấy."

Trợ lý Cao đương nhiên biết người trước mặt là vợ của ông chủ, nói chuyện rất khách sáo.

"Tôi biết rồi."

Lâm Chức gật đầu, khóe miệng ẩn chứa ý cười.

Chuyện này nằm trong kế hoạch, không uổng phí hôm qua cậu cố ý tới thăm ông cụ.

Nếu Minh Dao vẫn còn rất kiên nhẫn, vậy có lẽ cậu phải làm thêm những chuyện khác, may mắn là Minh Dao biết rõ giá trị của cậu.

Trợ lý Cao đi báo cáo chuyện này, Minh Dao vốn muốn hỏi anh ta xem Lâm Chức có tình nguyện hay không, nhưng suy nghĩ một lúc vẫn không hỏi, nhìn trợ lý Cao rời đi.

Trong bữa tiệc, tất cả mọi người rõ ràng đều rất tò mò về chàng trai xinh đẹp đồng hành của Minh Dao, sau khi Minh Dao biểu thị cậu là thư ký, sự nhiệt tình của những người này vẫn không hề suy giảm.

Minh Dao luôn cho người ta cảm giác không dễ tiếp cận, những trợ lý đặc biệt trước đây anh dẫn theo đều là kiểu nói năng thận trọng, bây giờ có một thư ký xinh đẹp và tốt bụng, trông rất dễ nói chuyện, bọn họ đương nhiên sẽ càng tiếp cận.

Trong số đó có không ít người biết Lâm Chức và những người Lâm chức từng nói chuyện, trong lòng nghĩ thầm thân phận của Lâm Chức quả nhiên không bình thường, chưa được bao lâu, cậu đã làm việc bên cạnh Minh Dao, vì vậy bọn họ ôn chuyện hỏi han càng thêm nhiệt tình.

Minh Dao nhìn người thanh niên bên cạnh đang vừa nói vừa cười, nghĩ tới dáng vẻ cậu hỏi anh có cần một bộ vest cao cấp trước khi đến đây không, anh có một loại cảm giác vi diệu dường như chỉ mình anh mới biết rõ bản chất của người này.

Đương nhiên, người của Hòa Sinh cũng tham gia bữa tiệc này, Minh Dao nhìn Cừu Thanh Vanh đang cầm ly rượu ôn chuyện với Lâm Chức, bình tĩnh nói: "Tôi nghe nói quý công ty đang nghiên cứu chất chiết xuất mới?"

Minh Dao đã lên tiếng rồi, đương nhiên Cừu Thanh Vanh phải trả lời.

Mặc dù tuổi tác tương đương nhau nhưng Minh Dao đã nắm quyền điều hành tập đoàn nhà họ Minh, còn Cừu Thanh Vanh chỉ là người phụ trách Hòa Sinh, thuyền nhà họ Cừu vẫn do cha anh ta chèo lái.

Trong thời gian rảnh, Lâm Chức vào nhà vệ sinh, lúc đi ra tình cờ gặp Cừu Thanh Vanh.

"Lần trước tôi nói muốn mời cậu Lâm phẩm rượu, nhưng không tìm được thời gian thích hợp, không biết ngày mai cậu Lâm có rảnh không?"

Lâm Chức áy náy nói: "Chỉ sợ ngày mai không được, tôi muốn ở bên cạnh nhà tôi*."

(*)nhà tôi : cách gọi vợ/ chồng.

"Cậu kết hôn rồi?"

Cừu Thanh Vanh hơi kinh ngạc và nhìn ngón tay của Lâm Chức không hề đeo món trang sức gì.

Lâm Chức cười nhẹ gật đầu, không giải thích gì thêm.

Tiệc tàn, trên đường trở về, Minh Dao đột nhiên hỏi: "Cậu rất thân với Cừu Thanh Vanh sao?"

"Coi như là quen biết, anh ta hẹn tôi uống rượu, tôi nói với anh ta ngày mai tôi muốn ở cùng chồng tôi." Lâm Chức ngẩng đầu nhìn Minh Dao, có chút uể oải nói: "Cũng không tính là lừa người, dù gì ngày mai tôi vẫn phải làm việc cho anh."

Minh Dao không nói gì, xem như ngầm đồng ý.

Anh vô thức thả lỏng cơ thể dựa vào xe lăn, thầm nghĩ Lâm Chức hẳn nên như vậy, không cần nói nhiều với đối thủ cạnh tranh, càng đừng nói là hẹn riêng đi uống rượu.