Tác giả: Khâm Hàn Nguyệt Noãn
Editor: Ninh Ninh
__________________
Hôm nay chính là một ngày quan trọng của Chiêu Chiêu, Ung Thân Vương thân là a mã tự nhiên là muốn bồi hắn, vì thế lại đến Tĩnh Hinh viện dùng bữa tối.
Mặt khác, những thϊếp thất khác ngay cả đến cơ hội thêm bồn cho Chiêu Chiêu cũng không có, chỉ có thể đứng ở một bên xem lễ, đợi sau khi nghi thức kết thúc, chính mắt nhìn Vương gia ôm tiểu a ca cùng với phúc tấn rời đi.
Chiêu Chiêu vẫn luôn ê ê a a, nhọc lòng hắn mới vừa rồi bên người lưu lại những cái đó vàng bạc lỏa tử.
Nhưng không ai nghe hiểu hắn đang nói cái gì, vì thế Chiêu Chiêu đem oán niệm nhắm ngay đến thân a mã đang ôm mình, chờ ta trưởng thành, hừ!
Lý thị chỉ lo tự mình rời đi.
Nữu Hỗ Lộc thị cùng Cảnh thị hai người chậm rì rì mà đi về hướng viện của mình.
Nữu Hỗ Lộc thị tuy rằng năm nay đã 27 nhưng tính cách ngây thơ, bởi một là không chịu Vương gia sủng ái, hai là có phúc tấn che chở, ngày thường cũng không phải chịu khổ gì, một bộ thiên chân tính tình.
Nàng túm lấy tay áo Cảnh thị, vẻ mặt hâm mộ, nói: “Tỷ tỷ mới vừa rồi có nhìn thấy không? Phúc tấn sinh tiểu lục lớn lên thật tốt, đôi mắt linh động tựa như ngọc lưu ly trong suốt, làm người thấy liền thích đến không được! Mấy ngày trước Hoằng Lịch trở về nói với muội, tiểu lục có bao nhiêu đáng yêu, muội còn chưa tin.”
Cảnh thị so với nàng lớn hơn năm tuổi, tính cách trầm ổn, ngày thường qua lại cùng nàng cũng coi như là thân thiết, hai người đều có tửu lượng tốt, thích mỹ thực, cho nên cũng coi như là có sở thích giống nhau.
“Hoằng Lịch thích cười còn không phải là giống muội sao, như thế nào muội còn không tin ánh mắt hắn. Hoằng Trú suốt ngày cũng nhắc mãi lục đệ, ta vốn còn tưởng rằng hắn là làm đệ đệ lâu rồi, hiện giờ có một đứa nhỏ xếp hạng sau hắn, cho nên mới muốn làm ca ca, chưa từng nghĩ rằng, căn bản là bởi vì vị đệ đệ này thực sự thú vị.”
“Tỷ tỷ, tỷ nói xem, nếu hai chúng ta thường xuyên đi đến viện phúc tấn ngồi, có thể chọc nàng không cao hứng hay không?”
Cảnh thị che miệng cười khẽ, “Muội muội nơi nào là muốn đi thăm phúc tấn, sợ là ý của Tuý Ông không phải ở rượu, muốn đi để nhìn xem tiểu a ca đi!”
Sau khi tâm tư nhỏ bị vạch trần ra, Nữu Hỗ Lộc thị đỏ bừng mặt che lại gò má chính mình, hờn dỗi nói: “Tỷ tỷ biết là được, tại sao còn phải nói ra làm gì? Làm muội thấy ngượng quá.”
“Được rồi được rồi, phúc tấn hiền huệ rộng lượng, chúng ta đều ở chung nhiều năm như vậy, nàng sẽ không so đo những việc nhỏ như này. Muội nếu muốn đi thăm tiểu a ca, vậy sau này ta đi cùng muội là được, dù sao chúng ta cũng không có ý xấu, lại cũng đang nhàn rỗi, không bằng đi chơi với tiểu lục, cũng làm cho mấy huynh đệ bọn họ quan hệ càng thêm thân cận một ít.”
Nói cách khác, chỉ cần đích tử trưởng thành, vị trí thế tử chắc chắn là của hắn, Hoằng Lịch cùng Hoằng Trú cùng hắn thủ túc càng là tình thâm, tương lai cũng có thể được đến càng nhiều sự quan tâm.
Dù sao đời này của các nàng là sẽ không được Vương gia sủng ái, chi bằng đi lấy lòng phúc tấn để cuộc sống càng thêm thư thái chút.
“Vậy muội xin đa tạ tỷ tỷ, không bằng đêm nay đến chỗ muội dùng bữa tối đi, nhân tiện tỷ tỷ thay muội tham mưu chút, ngày mai nên tặng cái gì cho tiểu a ca.”
“Được thôi, vừa vặn mùa đông năm ngoái mùa ta mới nhưỡng rượu hoa mai, chắc bây giờ cũng uống được rồi. Để ta bảo các nàng trở về lấy một vò ra để đêm nay muội với ta cùng uống.”
Hai người vừa nói vừa cười làm bạn mà đi.
Một nhà ba người mới vừa một hồi đến tĩnh hinh viện, Ô Lạp Na Lạp thị liền phân phó hạ nhân bãi thiện.
Ung Thân Vương nhìn đôi mắt to đen như mực của Chiêu Chiêu càng xem càng thích.
“Tiểu a ca của chúng ta có đôi mắt đẹp thực sự, dường như có thể nói chuyện.”
Chiêu Chiêu nhăn lại cặp mày nhỏ của chính mình, nghĩ thầm này quả thực chính là nói bừa, ta đây vẫn luôn muốn vàng bạc lỏa tử, như thế nào không thấy ngươi mang lại đây đưa cho ta.
“Hửm, như thế nào lại không cao hứng rồi? A mã đây là đang khen ngươi đấy.”
Hắn chính là người không dễ dàng khen người khác.
“Không được, ngươi nhất định phải cười, mới vừa rồi ở Phật đường còn không phải cười đến vui vẻ sao, như thế nào lúc này lại không cười nữa?”
Ung Thân Vương bắt đầu chơi đùa tích cực cùng nhi tử, vươn ngón trỏ, khảy khảy cái cằm nhỏ múp míp thịt của tiểu gia hỏa.
Ô Lạp Na Lạp thị bất đắc dĩ mà lắc đầu.
“Vương gia ngài đều đã bao lớn rồi, còn so đo cùng với tiểu a ca mới sinh ra ba ngày. Hắn phỏng chừng là đói bụng rồi, dù sao thời gian thực hiện hết tất cả các nghi thức cũng lâu như vậy, nên bảo nhũ mẫu ôm hắn đi xuống uy sữa thôi.”
“Thật sự đói bụng?”
Trùng hợp chính là nước miếng của Chiêu Chiêu đúng lúc này từ trong miệng chảy ra.
“Xem ra là thật sự đói bụng, nước miếng đều sắp chảy tới trên cổ rồi, mau mau mau, nhanh chóng ôm tiểu a ca đi uy sữa đi.”
Nhũ mẫu luôn túc trực ở bên ngoài, chạy nhanh đem Chiêu Chiêu ôm đến cách vách đi uy thực.
Chiêu Chiêu xác thật đói bụng, ngoan ngoãn ăn đồ ăn của chính mình, không khóc cũng không nháo, ngay cả nhũ mẫu cũng đều phát ra yêu thích đứa nhỏ ngoan ngoãn này từ nội tâm, thậm chí còn đem một bộ phận tình cảm của chính mình đối với thân sinh nhi tử ký gửi đến trên người hắn.
Ung Thân Vương rửa tay xong ngồi xuống phía đối diện phúc tấn.
“Lão cửu hôm nay làm trò trước mặt mọi người nói không lựa lời, không biết sau lưng có sự sai sử của lão bát hay không.”
Ô Lạp Na Lạp thị đang ăn canh động tác hơi hơi chậm lại, lúc sau lại làm như không có việc gì, bộ dáng ưu nhã mà uống lên hai khẩu.
“Cửu đệ xác thật luôn cùng Bát đệ giao hảo.”
Từ thời điểm mà hắn nói tiểu a ca lớn lên không giống với Vương gia, Ô Lạp Na Lạp thị liền hận đến nghiến răng, đấy chẳng lẽ không phải ám chỉ bản thân nàng cùng người khác tư thông sinh hải tử sao?
“Được rồi, không đề cập tới bọn họ nữa, bổn vương có một chuyện muốn cùng nàng thương nghị. Ngạch nương truyền ra tin tức, nói là Hoàng A Mã mấy ngày gần đây có ý tuần du tái ngoại, bổn vương lo lắng sẽ bỏ lỡ đầy tháng của tiểu a ca chúng ta, nàng nói xem bổn vương nên đi hay là không?”
“Gia, hiện giờ mọi người đều đang nhìn chằm chằm cái vị trí kia, lúc này mà càng nóng lòng biểu hiện chính mình, ngược lại còn không ổn. Huống hồ không chỉ đơn giản là tiểu a ca còn nhỏ, Niên muội muội bên kia cũng sắp lâm bồn, thϊếp thân lại còn chưa ra tháng, gia lúc này nếu là không ở đây, sợ là nhân tâm bất an.”
Việc sinh sản của Niên thị nàng cũng không nghĩ sẽ động tay vào, thân mình nàng ta vốn gầy yếu, đến lúc đó nếu lại xảy ra cái gì ngoài ý muốn, Vương gia tất nhiên sẽ giận chó đánh mèo đến trên người mình, như thế cố sức không lấy lòng sự tình, ngốc tử mới có thể hướng chính mình trên người ôm.
Ung Thân Vương như suy tư gì.
“Ừm, nàng nói cũng có lý.”
“Còn có một chuyện, chờ thời điểm tiểu a ca đầy tháng, thần thϊếp muốn mang hắn vào cung cho ngạch nương nhìn xem.”
“Chắc chắn rồi, đến lúc đó bổn vương sẽ bồi nàng cùng đi thỉnh an ngạch nương. Chờ hài tử trăng tròn, sợ là ít nhất cũng được mười cân rồi đi, hắn lại hiếu động, tiến cung lại yêu cầu đi một đoạn đường, đến lúc đó sợ nàng ôm không được.”
“Vâng.”
Hai vợ chồng đơn giản thảo luận chính sự xong liền chuyên tâm dùng bữa.
__________________
***Tiến độ ra truyện của mình hơi lộn xộn tí. Mong mọi người thông cảm :vv