Sau khi kết hôn anh với Hạ Thư Kiều cũng không làm bất cứ hành vi nào mà vợ chồng lên làm, Hạ Thư Kiều muốn làm nghệ thuật, tìиɧ ɖu͙© nhạt nhẽo, mà anh cũng không muốn bắt Hạ Thư Kiều làm chuyện mà cô không muốn.
Anh tôn trọng Hạ Thư Kiều, bởi vậy dù Hạ Thư Kiều dung mạo tuyệt mỹ anh cũng không một lòng tham luyến giống người bên ngoài. Vả lại Hạ Thư Kiều cũng không nhìn lọt mắt Chu Sùng, kết hôn cũng chỉ vì bất đắc dĩ, anh cũng không muốn Hạ Thư Kiều vì thân thể mà khinh thường anh.
Cho nên dù ở trong mộng Chu Sùng vẫn muốn bảo vệ bí mật này, nhưng căn bản vô dụng, sức lục của đối phương khác xa với anh, sự giãy dụa của anh căn bản vô ích. Hai chân Chu Sùng rất nhanh đã bị ép mở ra, dường như đối phương rất không hài lòng với sự giãy dụa của Chu Sùng, vỗ nhẹ vào âʍ ɦộ anh một cái, lực đạo tuy rằng không lớn, nhưng vẫn làm cho Chu Sùng rụt lùi hai chân.
Đương nhiên vẫn là giãy dụa vô ích, hai chân bị mở ra rộng hết cỡ, âʍ ɦộ bị bại lộ trước mặt đối phương, bởi vì vừa rồi được một phen âu yếm, nên giờ âʍ ɦộ ướt nhẹp một mảnh, qυầи ɭóŧ cũng bị dính không thấm hết dâʍ ŧᏂủy̠, dọc theo bắp đùi chảy ra. Người đàn ông kia lại dùng tay cách qυầи ɭóŧ mà làm loạn, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra. Hắn lại âu yếm âm đế khiến cho Chu Sùng không nhịn được mà cao trào.
“Đĩ da^ʍ.”Chu Sùng nghe được tiếng cười khẽ, thanh âm kia rất giống với Hạ Thư Kiều, nhưng từ trước đến giờ Hạ Thư Kiều chưa bao giờ nói lời thô tục như vậy, luôn luôn kiềm chế chính mình, cũng sẽ không nghĩ đến loại tìиɧ ɖu͙© này.
Huống chi tình huống tiếp theo, đối phương lại vùi đầu vào âʍ ɦộ, dùng đầu lưỡi hút hết dâʍ ɖị©ɧ kia. Đầu lưỡi cách lớp qυầи ɭóŧ liếʍ huyệt, rõ ràng chất vải mềm như bông giờ phút này lại có vẻ thô không chịu nổi, theo bản năng Chu Sùng lấy tay gảy qυầи ɭóŧ sang bên cạnh, muốn bỏ đi lớp vải vướng mắc này để cảm thụ kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn, nhưng lại không có cách nào làm được.
Không biết qua bao lâu người đàn ông kia phát giác ra, phát lòng từ bi giúp anh cởi ra lớp trở ngại cuối cùng. Ngay sau đó người đàn ông kia không trở ngại vươn đầu lưỡi vào âʍ ɦộ, đầu lưỡi quá mức linh hoạt, uốn dẻo như rắn, nhắm thẳng điểm mẫn cảm, dâʍ ŧᏂủy̠ càng tràn ra nhiều hơn.
Chu Sùng duỗi thẳng hai chân, lại tới cao trào một lần nữa, người đàn ông kia lại vươn tới hôn môi anh triền miên, đem chỗ dâʍ ŧᏂủy̠ kia trả lại cho Chu Sùng. Chu Sùng chỉ có thể mơ mơ màng màng tiếp nhận, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều, theo khóe miệng anh chảy ra ngoài, lại bị người đàn ông kia mạnh mẽ giữ cằm nuốt trở lại.
Chu Sùng cứ nghĩ giấc mơ cuối cùng cũng kết thúc rồi, người đàn ông đó lại rút vật gì ra dán vào âʍ ɦộ Chu Sùng, vật kia quá mức nóng và lớn khiến cho Chu Sùng muốn bài trừ, tên kia lại sờ mó âʍ ɦộ Chu Sùng, mở cây gậy mát xa tự động lên, muốn nhận thêm sự mãnh liệt của cuộc yêu, nhưng người đàn ông này như chạy nước rút, kịch liệt cùng kɧoáı ©ảʍ làm cho Chu Sùng không thể thích ứng được, anh mang theo tiếng khóc nức nở đùn đẩy, lại nhận được một cái tát ở mông cùng tiếng cảnh cáo của người đàn ông làm anh phải kẹp chặt hai chân.
Chu Sùng không cách nào phản kháng, chỉ có thể nghe theo, cuối cùng không biết qua bao lâu, người đàn ông này cũng bắn ra trên người anh.