Cuối cùng Cố Thi quyết định đi với Phương Gia Ngôn, hệ thống hỏi tại sao, cậu nói mình cũng rất khó xử.
“Tỉnh tướng quân chỉ là ra ngoài luyện binh, mấy ngày nữa đến xem cũng không sao. Nhưng bên trạng nguyên lang đã tập luyện tiết mục rất lâu rồi, nếu hôm nay trẫm không đích thân đến, chắc hẳn bọn họ sẽ rất thất vọng.”
Hệ thống thấy cậu nghiêm túc như vậy, cảm thấy thú vị liền nói đùa, [Những người đó gọi là gì, nhạc công vũ cơ à? Một hoàng đế như cậu vậy mà cũng quan tâm đến mấy nhân vật nhỏ đó buồn hay không à?]
Cố Thi khẽ cau mày, “Cái gì mà nhân vật nhỏ, bọn họ đều là con dân của trẫm.”
[Phải, Thánh Nhân thương dân như con.]
Hệ thống dỗ dành vài câu, thăm dò hỏi: [Phương Gia Ngôn đứng nhất khối, là Trạng Nguyên lang, vậy Tỉnh Nguyên Hóa vì sao lại trở thành đại tướng quân?]
Sau khi nghe nó hỏi, Cố Thi lắc đầu, do dự một lát mới nói: "Bởi vì hắn uy phong lẫm liệt, có phong thái của một vị tướng quân.”
Hệ thống đang muốn hỏi tiếp, nhưng người yêu của nó ngăn lại, không cho nó nói nữa.
Tâm trạng Tỉnh Nguyên Hóa đang rất tệ, không thèm nói chuyện với Cố Thi nữa. Khi đi qua còn cố ý va vào người Phương Gia Ngôn.
Cố Thi vừa lau kính xong, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt Tỉnh Nguyên Hóa lướt qua người Phương Gia Ngôn nhìn chằm chằm cậu. Ánh mắt của hắn rất hung ác, miệng mở ra nhưng không phát âm thanh: “Chờ tôi về sẽ xử lý cậu.”
Phương Gia Ngôn đột nhiên bị đυ.ng phải, cảm thấy rất khó hiểu. Anh liếc mắt nhìn Tỉnh Nguyên Hóa, nhớ tới mọi người đồn hắn ăn chơi trác táng. Phương Gia Ngôn có chút lo lắng, sợ hắn sẽ ỷ thế hϊếp người, bắt nạt Cố Thi không nơi nương tựa.
Sau khi Tỉnh Nguyên Hóa đóng sầm cửa rời đi, hệ thống bắt đầu đọc thiết lập nhân vật chính cho Cố Thi: [Thiết lập nam chính là trong bá đạo có chút ấu trĩ, trong lãnh khốc có chút nhu tình. Để hắn đáng yêu chút, còn có thêm một thuộc tính là dấm chua thành tinh.]
[Nam hai Phương Gia Ngôn là hội trưởng hội học sinh, ôn nhu ấm áp, nhưng cố chấp bảo thủ. Lý do anh ta không HE với nữ chính là bởi vì giữa đường nhảy ra một vị hôn thê. Nam phụ cảm thấy mình nên nghe lời mẹ, lấy đại cục làm trọng liên hôn với nữ phụ, nên chia tay với nữ chính. Nam ba là giáo viên thực tập, cuối truyện mới lên sân khấu, tạm thời chưa gặp được.]
Ký chủ nghe nó nói xong, trả lời có lệ, bảo: “Đi thôi.”
Sau đó không biết nghĩ đến điều gì, lo lắng sốt ruột nói: “Tuổi trẻ hăng hái là chuyện tốt, nhưng đều là thần tử của ta, phải đoàn kết đồng lòng. Bọn họ nảy sinh mâu thuẫn là do ta, ta nhất định sẽ tìm cách bù đắp.”
Hệ thống cố gắng lần theo suy nghĩ của cậu, [Đền bù? Cậu định chia mình thành hai phần, đưa cho mỗi người một nửa à?]
Cố Thi đối với suy nghĩ của nó tỏ vẻ rất khϊếp sợ, trợn trắng mắt, im lặng không nói: “?.”
Không cần cậu nói nó cũng cảm thấy chính mình ngu xuẩn.
Cố Thi chưa nói cậu sẽ làm thế nào, hệ thống rất tò mò, nhưng đoán sao cũng không ra. 5210 đến đây hẹn hò, an ủi nó, [Nghĩ thoáng chút, bên em chỉ có ký chủ là kẻ điên, lại chẳng tốt hơn bên tôi, mấy thế giới nhiệm vụ của tôi trừ bỏ ký chủ ra thì đều là kẻ điên hết.]
1314 xin Cố Thi nghỉ một buổi tối, mấy ngày nữa là lễ hội tình yêu của hệ thống, nó muốn cùng đối tượng mua mấy thanh ram tình lữ.
Cố Thi một bên nói chuyện phiếm với hệ thống, một bên đi theo sau Phương Gia Ngôn đến trung tâm hoạt động.
Hoàng đế đi đến đâu cũng là tiền hô hậu ủng, hiện tại chỉ có mình trạng nguyên lang, Cố Thi đành cam chịu để anh ta đi trước dẫn đường.
Cố Thi không có nhiều quần áo, Tỉnh Nguyên Hoá vừa nãy gội đầu cho cậu đã làm ướt đồng phục, cậu đành phải mặc chiếc áo LV ngắn tay của mình.
Chiếc áo ngắn tay này đã từng làm Tỉnh Nguyên Hoá cảm thấy chua xót, hiện giờ cũng khiến Phương Gia Ngôn tâm sinh thương hại.
Anh ta không biết trong lòng Cố Thi bản thân cậu là ngôi cửu ngũ chí tôn, nên khi đi đường đều đang thị sát lãnh địa của chính mình.