Xuyên Nhanh: Những Ngày Tôi Nam Giả Nữ Phẫn Nam Trang

Chương 45

Cố Thi đưa tay quơ quơ trước mặt hắn, Tỉnh Nguyên Hóa mới hoàn hồn. Hắn copy paste xong status của Cố Thi, trước khi đăng hỏi: "Nội dung copy là giọng của em, anh cần thêm chữ ở trên, không thì đăng lên trông kỳ cục lắm."

Cố Thi suy nghĩ một chút, định bảo Tỉnh Nguyên Hóa viết "tạ chủ long ân" nhưng lại sợ bị ấn lên tường xoa mặt. Cậu nghĩ nghĩ, tiếc nuối nói: "Viết "Thi Thi giỏi nhất" là được."

Ngón tay Tỉnh Nguyên Hóa dừng lại hồi lâu, thế nào cũng không muốn để câu sến súa đó xuất hiện trong vòng bạn bè của mình: "Không được, đổi đi."

Cố Thi đá nhẹ vào chân Tỉnh Nguyên Hóa, không hề có ý hối lỗi, trông rất có lý. Tỉnh Nguyên Hóa vừa nhíu mày, Cố Thi lập tức nắm vạt áo hắn làm nũng.

Mặc dù giờ Tỉnh Nguyên Hóa đã có cảm xúc mơ hồ vượt quá tình bạn với Cố Thi, nhưng hắn vẫn bị làm cho nổi da gà. Hắn bịt miệng Cố Thi lại, một tay gõ "Đã thấy" rồi gửi đi luôn.

Nguyện vọng không thành, Cố Thi cũng không nháo nữa. Cậu tò mò nhìn vào màn hình điện thoại Tỉnh Nguyên Hóa. Nam chính quả nhiên là nhân vật nổi tiếng trong trường, vòng bạn bè vừa đăng chưa lâu đã có một đống like và bình luận.

Tiểu Ngô là người đầu tiên bình luận, "999, chị dâu đẹp quá" còn kèm theo hai biểu tượng hoa hồng.

Sau đó không biết ai trong mục bình luận đã nói gì, thấy có người hưởng ứng, liền sao chép luôn bình luận của Tiểu Ngô.

Tỉnh Nguyên Hóa nhìn chằm chằm vào dãy "999" trong vòng bạn bè bạn bè, cảm thấy đã đến lúc cần dọn dẹp danh sách bạn bè WeChat, những người này quả thật là bình luận cho có lệ mà.

Vừa rồi khi thấy Cố Thi hành động như vậy, hắn liền hiểu cậu chỉ đang chủ động tuyên truyền, cố gắng để phần lớn mọi người ở Ngũ Liễu biết cậu là đàn em của ai.

Tuy vậy Tỉnh Nguyên Hóa vẫn cảm thấy hành động của Cố Thi có vẻ giống như đang tuyên bố chủ quyền, không ngờ người khác cũng nghĩ như vậy, ít nhất nhìn bề ngoài là thế.

Mặc dù hắn cũng rất vui, nhưng việc này quá vội vàng. Tỉnh Nguyên Hóa vốn dự định đợi đến lúc giải đấu liên minh ba trường có nhiều người nhất, sẽ bắn pháo hoa thả tên của Cố Thi và hắn lên bầu trời trường Ngũ Liễu. Hắn xem nhiều phim truyền hình thần tượng, đều có cảnh bắn pháo hoa tỏ tình kiểu này.

Thật ra Tỉnh Nguyên Hóa không hiểu ý nghĩa của việc bắn pháo hoa tỏ tình lắm, theo ý kiến cá nhân, hắn cảm thấy tặng Cố Thi một chiếc Lamborghini còn thực tế hơn. Nhưng bạn cùng phòng của hắn là một cô nàng giả trai, có lẽ sẽ thích cách tỏ tình như trong phim thần tượng hơn.

Cố Thi không biết vì phim thần tượng mà mình đã mất cái gì, cậu nhìn vòng bạn bè của Tỉnh Nguyên Hóa đông đúc người đến kẻ đi, rồi cúi đầu nhìn lại vòng bạn bè của mình, im lặng như thể tất cả bạn bè đều đã chết.

Cố Thi vừa mới cảm thấy hơi buồn, chợt nhớ ra bạn bè của mình hình như chỉ có Phương Gia Ngôn, Tỉnh Nguyên Hóa và Tiểu Ngô. Cảm giác cô đơn lập tức biến mất, Cố Thi quay lại tự thả tim cho chính mình.

vòng bạn bè của Tỉnh Nguyên Hóa được làm mới, trong một đống "999", nổi bật lên một bình luận khá đột ngột. Đó là do Phương Gia Ngôn để lại, "??? không được phép rời đi,, giờ tôi qua đó."

Cậu bạn nhỏ cùng phòng của hắn sững người, thì thầm hỏi: "Đây là định ghi tên em à, nhưng em đâu có vi phạm nội quy trường."

Tỉnh Nguyên Hóa cụp mắt nhìn cậu, "Lúc đăng động thái này, em có nghĩ đến sẽ xảy ra hậu quả kiểu này không?"

Hệ thống cười trong đầu Cố Thi, 【Bảo cậu trà này, giờ thì trà phản rồi đấy.】

Cố Thi ngơ ngác nhìn chằm chằm Tỉnh Nguyên Hóa một lúc, túm lấy bé chibi Cố Đại Hoàng đang ăn dưa hấu trong không gian, 【Đại Hoàng này, nhìn xem, đây là mẫu hậu của ngươi đấy, mau quỳ xuống gọi mẫu hậu đi.】

Bé chibi lại bắt đầu nháo đòi treo cổ, Cố Thi hừ lạnh một tiếng, "Trẫm quá chiều ngươi rồi, nếu ngươi không gọi mẫu hậu, trẫm sẽ phế bỏ ngôi Thái tử của ngươi đấy."

Hệ thống túm lấy bé chibi, đau đầu nói: 【Đến giờ toàn thân nó chỉ có mỗi cái quần đùi, cậu còn muốn chiều chuộng nó thế nào nữa.】

Không ngờ vừa nghe đến ngôi Thái tử, bé chibi lập tức ngừng nháo. Nó không để ý đến hệ thống đang trợn mắt há hốc mồm, cung kính hướng về phía Tỉnh Nguyên Hóa hô một tiếng, 【Nhi thần bái kiến mẫu hậu.】

Cố Thi rất hài lòng, được sự tán thành của người nhà rồi, cậu nắm tay Tỉnh Nguyên Hóa. Dưới ánh mắt nghi hoặc của Tỉnh Nguyên Hóa, cậu ngẩng đầu dịu dàng nói: "Nói cho cùng vẫn là tại em cứ khăng khăng muốn đăng vòng bạn bè, mới dẫn đến tình huống hiện tại. Anh đừng sợ, em sẽ chịu trách nhiệm với anh."

Tỉnh Nguyên Hóa im lặng một lúc lâu, "Tôi sợ cái gì chứ, sợ Phương Gia Ngôn ghi tội cho tôi à?"

Cố Thi lắc đầu, "Là danh dự, em sợ danh dự của anh bị tổn hại, sau này gả... cưới không được vợ."

Tỉnh Nguyên Hóa lần đầu tiên biết sức mạnh của vòng bạn bè lại lớn đến vậy. Hắn giơ điện thoại lên trước mặt Cố Thi, ngay trước mặt cậu trả lời một câu dưới động thái, "Thấy rõ đó là con trai không, ai đồn bậy vậy."

Chẳng mấy chốc, dưới bình luận của hắn xuất hiện một loạt "Hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi. Xin lỗi anh Tỉnh."

Cố Thi kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, hệ thống thấy cậu như vậy, tiện miệng hỏi: 【Sao thế, đang ghen tị với sức ảnh hưởng của người ta à?】

Cố Thi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cậu tặc lưỡi rất vui mừng nói: "Không hổ danh là Hoàng hậu, đúng là như trẫm thường nói, mẫu nghi thiên hạ."

Hệ thống rất hối hận, hối hận vì sao mình lại nhiều lời.