Xuyên Nhanh: Những Ngày Tôi Nam Giả Nữ Phẫn Nam Trang

Chương 43

Từ lúc Cố Thi bị gọi riêng, Tỉnh Nguyên Hóa đã đứng ngoài văn phòng chờ cậu. Tiểu Ngô cũng đi theo, đợi một lúc thì thấy hơi chán. Vừa lúc hành lang không có ai, cậu ta tiến đến bên cạnh Tỉnh Nguyên Hóa, nhón chân hỏi nhỏ: "Anh Tỉnh, hôm Chủ nhật anh hỏi em làm sao để ở chung với bạn gái, anh thoát ế rồi à?"

Trong đầu Tỉnh Nguyên Hóa hiện lên bóng dáng Cố Thi, khóe miệng hắn nhếch lên, tâm trạng rất tốt đáp: "Chưa hẳn, nhưng cũng không xa."

Tiểu Ngô im lặng một lát rồi thử hỏi: "Vậy chuyện này Cố Thi có biết không?"

Tỉnh Nguyên Hóa nhướng mày, "Sao lại hỏi vậy?"

Tiểu Ngô không trả lời, chỉ lẩm bẩm hai câu. Tỉnh Nguyên Hóa nghe kỹ, đại khái là nói Cố Thi thích dính lấy hắn như vậy, nếu hắn có bạn gái thì bạn nhỏ cùng phòng sẽ cô đơn, có khi Cố Thi sẽ buồn.

Lúc này cửa văn phòng bị đẩy ra, Cố Thi bước ra. Tỉnh Nguyên Hóa đỏ mặt, làm bộ thản nhiên, một tay ôm cậu bạn nhỏ cùng phòng đang ủ rũ vào lòng. Thầm nghĩ sao cậu có thể để Cố Thi cô đơn được, chắc chắn Tiểu Ngô không biết Cố Thi chính là cô bạn gái nhỏ hắn nói, bọn họ bây giờ đang nồng nhiệt lắm.

...

Sau khi tan học, Tỉnh Nguyên Hóa đang định dẫn Cố Thi đi ăn cơm thì Phương Gia Ngôn bỗng bước nhanh tới, gật đầu với hắn rồi nắm lấy tay Cố Thi định dẫn đi.

Tỉnh Nguyên Hóa sửng sốt, ôm lấy vai cậu bạn nhỏ cùng phòng, cảnh giác nói: "Buông tay ra, có gì thì nói, sao lại động chạm thế."

Phương Gia Ngôn lấy ra một tờ đơn đăng ký vận động viên giải đấu trường học đưa qua, ở mục chạy nước rút và chạy tiếp sức có ghi tên "Cố Thi". Chữ viết đầy khí thế, như thể viết thư pháp hàng năm, nhìn là biết ngay chữ của Cố Thi.

Tỉnh Nguyên Hóa hồi tưởng một lúc, miễn cưỡng nhớ ra tuần trước cậu bạn nhỏ cùng phòng vừa học môn chính trị vừa điền đơn đăng ký. Lúc đó hắn nghĩ tập thể thao nhiều cũng tốt, khi Cố Thi hỏi ý kiến, hắn còn khuyến khích Cố Thi ngoài chạy nước rút thì đăng ký thêm cả tiếp sức nữa.

Lúc đó hắn cũng không biết cậu bạn nhỏ cùng phòng là nữ, hắn kéo Cố Thi sang một bên nói nhỏ: "Mỗi năm giải đấu thể thao trường học đều tổ chức vào khoảng từ ngày 25 đến 30 cuối tháng. Có trùng với ngày đó của em không, nếu trùng thì em bỏ đi, anh sẽ đăng ký thi thay em."

Cố Thi suy nghĩ nghiêm túc một lúc lâu rồi lắc đầu: "Không sao đâu, yên tâm."

Tỉnh Nguyên Hóa nghĩ nếu thời gian không trùng thì sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể Cố Thi, vậy tham gia giải đấu thể thao cũng không sao. Phương Gia Ngôn nghĩ vấn đề quá phức tạp, đến giờ vẫn tưởng Cố Thi thích mặc đồ khác giới. Tỉnh Nguyên Hóa cảm thấy Phương Gia Ngôn và mình không còn là mối quan hệ đối địch, nên yên tâm giao Cố Thi cho Phương Gia Ngôn.

Khi trở về phòng, hắn càng nghĩ càng thấy không ổn. Trực giác mách bảo hắn rằng Phương Gia Ngôn vẫn là đối tượng cần kiểm tra trọng điểm, phải luôn đề phòng.

Tỉnh Nguyên Hóa đứng ngồi không yên trong phòng ngủ suốt hơn hai tiếng đồng hồ. Hắn chơi Liên Quân Mobile thua liền ba trận, lại còn bị khóa tài khoản hai ngày vì chửi bậy. Bực bội gãi đầu, hắn đứng dậy vào phòng tắm, muốn làm bản thân bình tĩnh lại.

Tuy thời gian ở chung với Phương Gia Ngôn không dài, nhưng theo lời đồn, Phương Gia Ngôn chỉ thích con gái. Tên ngốc này đến giờ vẫn tưởng Cố Thi là con trai, hai người họ nhiều lắm cũng chỉ thành anh em tốt thôi.

Nghĩ vậy, Tỉnh Nguyên Hóa thấy lo lắng trước đó chỉ là thừa thãi. Hắn vừa tắm vừa miên man suy nghĩ, trong đầu hiện lên vài hình ảnh ở bên Cố Thi.

Đang nghĩ đến nửa chừng, hắn chợt nhớ ra lúc trước từng hỏi Cố Thi sao lại quấn băng. Cậu bạn nhỏ cùng phòng để không lộ thân phận con gái, đã nói dối là bị người ta đánh, mà lúc đó mình lại dễ dàng bị lừa.

Tỉnh Nguyên Hóa trầm ngâm một lúc lâu, quyết định coi như chuyện này chưa từng xảy ra. Cố Thi lừa hắn đâu phải một hai lần, không thiếu gì lần này.

Khi hắn tắm xong quấn khăn đi ra, cửa phòng ngủ bị mở ra, Phương Gia Ngôn đỡ Cố Thi bước vào.

Quần áo Cố Thi xộc xệch, mặt đỏ bừng. Mồ hôi làm ướt tóc mai, cậu tựa hẳn vào người Phương Gia Ngôn, thở hổn hển không ngừng.

Tỉnh Nguyên Hóa nhíu mày, đưa tay ôm Cố Thi vào lòng: "Anh làm gì cậu ấy vậy, sao lại mệt thành ra thế này."

Nói rồi cúi đầu nhìn, phát hiện đầu gối cậu bạn nhỏ cùng phòng cũng bầm một mảng.

Phương Gia Ngôn lau kính, thở dài nói: "Không chỉ có Cố Thi được huấn luyện, sân trường có khoảng 24 người. Tôi đi xem buổi luyện tập bắn súng, lúc về nghe nói Cố Thi bị bốn người rượt đuổi."

Sắc mặt Tỉnh Nguyên Hóa trầm xuống, Phương Gia Ngôn thấy vậy liền giải thích: "Đừng nghĩ mấy tên đó không nể mặt em, bốn người đó là lớp 12. Ba khối lớp có khu hoạt động riêng, bọn họ có khi chẳng biết Cố Thi là bạn em. Cố Thi nên học hỏi tiểu Ngô, em ấy rất biết cách tuyên truyền đấy."

Nhớ lại những gì Tiểu Ngô đã làm trước đây, Cố Thi dứt khoát lắc đầu. Để yên tâm học tập, từ khi trở thành tiểu đệ của Tỉnh Nguyên Hóa, Tiểu Ngô đổi hết tên tài khoản mạng xã hội thành "Tiểu đệ của Tỉnh Nguyên Hóa", ảnh đại diện và chữ ký cũng theo chân Tỉnh Nguyên Hóa.

Hiện tại ảnh đại diện Tỉnh Nguyên Hóa là cây gậy bóng chày, bên Tiểu Ngô lập tức đổi thành găng tay bóng chày. Cố Thi không nhiệt tình chủ động bằng, đến lượt cậu chắc chỉ đổi được quả bóng thôi.