Tỉnh Nguyên Hóa nhìn xuống Phương Gia Ngôn: "Anh nghiêm túc đấy à?"
Phương Gia Ngôn gật đầu, Tỉnh Nguyên Hóa buông cổ áo Phương Gia Ngôn ra, trầm ngâm một lúc rồi nhẹ giọng nói: "Không có gì, anh nói đúng, tôi thấy suy nghĩ rộng lượng một chút cũng tốt."
Phương Gia Ngôn thấy hiểu lầm đã được cởi bỏ, hẹn gặp lại lần sau rồi vui vẻ đi mất.
Tỉnh Nguyên Hóa đến bên Cố Thi, xoa đầu cậu bạn nhỏ, môi không kìm được cong lên. Đợi Phương Gia Ngôn đi xa, hắn không nhịn được bật ra hai tiếng cười khẽ.
Hắn không còn giận nữa, đồ ngốc thì có gì để giận chứ. Phương Gia Ngôn ngực thật hay giả còn không phân biệt được, nói vậy hơi nước trong phòng tắm đó chắc dày như màn che vậy.
Hắn cúi người ghé vào tai Cố Thi, vừa cười vừa thì thầm: "Phương Gia Ngôn suy nghĩ độc đáo thật, anh ta lại nghĩ em là nam. Đầu anh ta rốt cuộc mọc kiểu gì nhỉ, học hành học đến choáng váng rồi à, sao lại nghĩ trên đời có người nam giả nữ lại giả nam chứ."
Hệ thống hít một hơi lạnh, ánh mắt Cố Thi mơ hồ, cậu mím môi phụ họa từ đáy lòng: "Đúng vậy, trí thông minh của anh ấy quả thực khác người."
Nhìn Tỉnh Nguyên Hóa tâm trạng rất tốt, hệ thống nói với Cố Thi: 【Hay là cậu thiến mình trước đi, vạn nhất sau này hắn phát hiện giới tính thật của cậu, có khi cậu sẽ chết thật đấy.】
Cố Thi bị Tỉnh Nguyên Hóa ôm, bên tai là từng tiếng cười khẽ đầy nam tính.
Một cơn gió thổi qua, phất qua cổ Cố Thi, mang theo chút lạnh lẽo. Cố Thi nhắm mắt lại, mơ hồ có cảm giác mình sắp bị loạn thần tặc tử nổi giận chém đầu.
"Trẫm là vua một nước, không thể làm chuyện bỏ chân để giữ mạng."
Tỉnh Nguyên Hóa chê cười Phương Gia Ngôn xong, xoa đầu Cố Thi rồi tiện miệng hỏi: "Em là nữ đúng không?"
Hệ thống trong đầu Cố Thi khóc lóc cầu xin cậu bảo vệ thân nữ nhi không tồn tại, Cố Thi chớp mắt ngọt ngào nói: "Em đáng yêu thế này, đương nhiên là nữ rồi."
...
Chiều thứ Hai có tiết tiếng Anh, thầy giáo thực tập số 3 chính thức lên lớp. Giai đoạn trước thầy ấy và nữ chính chỉ có quan hệ thầy trò bình thường, trong nguyên tác hai người quan hệ rất tốt, nhưng từ đầu đến cuối nam số 3 không có hành vi vượt quá giới hạn, hoặc nói ra lời không phù hợp với vị trí. So với việc nói họ có tình yêu, chi bằng nói giống tình thầy trò hơn.
Trong sách, nữ chính là học sinh ưu tú, dựa vào thành tích tiếng Anh xuất sắc mà được nam số 3 chỉ định làm đại diện lớp tiếng Anh, nhờ đó bọn họ có thêm một tầng liên hệ.
Kéo gần quan hệ với nam số 3 thuộc nhiệm vụ nhánh, hệ thống ban đầu rất lo Cố Thi không hoàn thành được nhiệm vụ nhánh này. Dù sao ký chủ của nó các môn khác đều không tệ, chỉ có tiếng Anh gần như bằng không.
Nhưng sau tiết học tiếng Anh đầu tiên, Cố Thi vì thành tích tiếng Anh quá tệ mà bị nam số 3 mời vào văn phòng.
Nữ chính lần đầu vào văn phòng nam số 3 là sau khi anh đến trường được một tuần, Cố Thi tiến độ nhanh hơn nữ chính cả tuần, thật đáng mừng.Sở Hướng Văn cầm phiếu điểm kiểm tra đầu vào của tân sinh viên trên tay, nhìn Cố Thi trước mặt rồi lại nhìn điểm thi giữa kỳ của cậu, vẻ mặt vô cùng phức tạp. Anh kéo ghế mời Cố Thi ngồi xuống, rót cho cậu một cốc nước chanh, dịu dàng hỏi: "Bạn học Cố à, em có tâm sự gì phải không?"
Cố Thi ngẩn người, Sở Hướng Văn mở bài thi của Cố Thi ra, chỉ vào số điểm 2 to đùng trên đó, trấn an hỏi: "Đây cũng là lần đầu tiên tôi làm giáo viên, nếu có chỗ nào chưa tốt, em cứ nói thẳng với tôi. Bài thi 150 điểm, dù chỉ đoán mò cũng phải được ba bốn chục điểm, nghĩ mà xem, được có 2 điểm cũng không dễ đâu. Em đừng dùng điểm số để bày tỏ sự bất mãn với tôi, cứ nói ra ý kiến trong lòng đi, tôi sẽ nghiêm túc xem xét lại."
Hệ thống 1314 chỉ nghiêm túc khi làm nhiệm vụ, những lúc khác rất không đàng hoàng. Nó cười khúc khích đầy quái dị, "Trước đây cậu chẳng phải bảo với Tỉnh Nguyên Hóa là cậu thân với giáo viên tiếng Anh cấp hai lắm, thi giữa kỳ xong sẽ trả lại hết những kiến thức tiếng Anh đã học cho thầy ấy à. Cậu nói lại lần nữa đi, tôi thấy lý do này rất hợp logic."
Cố Thi cúi đầu không ngồi xuống, thành thật đứng đối diện Sở Hướng Văn. Hệ thống cười một hồi, đột nhiên nhận ra nguy hiểm, nó cảnh giác nói: "Cậu không bình thường, cậu đang nghĩ gì vậy, không phải định cúi đầu hành lễ với anh ta đấy chứ?"
Cố Thi nhìn chằm chằm xuống đất, "Là trẫm vô năng, làm phiền lòng thái phó."
"Suýt quên là thời xưa rất coi trọng chuyện tôn sư trọng đạo, nhưng cũng không đến mức đó đâu, cậu thấy đó, anh ta có giận đâu."
Sở Hướng Văn thấy Cố Thi tuy không nói gì nhưng thái độ nhận lỗi rất tốt. Anh vỗ vỗ vai Cố Thi, nhét cho cậu mấy viên kẹo mềm, bảo cậu về nghỉ ngơi.