Xuyên Nhanh: Những Ngày Tôi Nam Giả Nữ Phẫn Nam Trang

Chương 39

Tỉnh Nguyên Hoá không biết trong đầu Cố Thi náo loạn như vậy, hắn chỉ thấy sắc mặt Cố Thi càng lúc càng khó coi. Lòng Tỉnh Nguyên Hoá trĩu xuống, lửa giận bùng lên cũng chẳng màng đến phong độ quý ông nữa.

Hắn thuần thục nắm cằm Cố Thi, nắm được nửa chừng mới nhớ ra trên mạng nói đối với con gái không nên thô lỗ quá. Ngón tay hắn run run, cứng đờ thu tay lại, vỗ vỗ vai Cố Thi cười dịu dàng nói: "Sao sắc mặt khó coi vậy, có chuyện gì phiền lòng à?"

Cố Thi nhìn nụ cười của hắn, khẽ hỏi: "Sao vậy, cậu muốn ăn tôi à?"

Nụ cười Tỉnh Nguyên Hoá cứng đờ trên mặt, hắn vội vàng ôm đầu Cố Thi vào lòng. Xoa xoa mái tóc xoăn nhỏ của cậu, nghiến răng nói: "Nói gì ngốc thế, nhóc con, tôi chỉ là lần đầu có người mình thích nên hơi lúng túng thôi."

Lời hắn nói lọt vào tai Cố Thi, tự động dịch thành ca ca lần đầu tiên ăn người.

Cố Thi thuận thế dựa vào lòng Tỉnh Nguyên Hoá, cọ vào ngực hắn hừ hừ: “Tỉnh ca ca, anh có thích Thi Thi không?"

Mỗi lần chọc Tỉnh Nguyên Hoá giận, Cố Thi đều dựa vào cách này để tránh bị phạt. Trước đây cậu chỉ cần làm nũng như vậy, Tỉnh Nguyên Hoá lập tức run rẩy đẩy cậu ra, không bao giờ so đo chuyện lúc trước nữa.

Cố Thi nói xong, chờ đợi một lúc. Không thấy Tỉnh Nguyên Hoá run rẩy, cũng không bị đẩy ra. Cậu nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lại, thấy biểu cảm Tỉnh Nguyên Hoá rất nghiêm túc. Hắn đỏ mặt ừm một tiếng, vòng tay ôm chặt hơn.

Cảm nhận được ánh mắt Cố Thi, Tỉnh Nguyên Hoá cúi đầu, ánh mắt hơi mờ đυ.c, "Em làm nũng rất dễ thương, sau này gọi Tỉnh ca ca nhiều vào, tôi thích nghe lắm."

Hắn chợt nghĩ ra điều gì, nheo mắt cười nói: "Lúc có Phương Gia Ngôn, gọi to lên một chút, cho anh ta nghe thử xem cậu gọi tôi thế nào."

Tối đó Cố Thi nằm trên giường ngẩn người, đây là lần đầu tiên cậu mất ngủ kể từ khi đến thế giới này. Hệ thống đi ra ngoài tìm đối tượng, có lẽ vì tâm hồn bị tổn thương quá lớn, nó thậm chí không để lại cách liên lạc khẩn cấp nào, lặng lẽ biến mất.

Bé chibi trong hông gian vẫn đang viết lách, Cố Thi nhờ ưu thế góc nhìn của thượng đế, nhìn thấy con mình đang lên kế hoạch mưu phản.

Cố Thi cảm thấy mình làm hoàng đế, phong một người làm Hoàng hậu có gì đáng kinh ngạc đâu. Cậu suy nghĩ một lúc lâu, hiện giờ đất nước thái bình, không cần Tỉnh tướng quân dẫn quân đánh giặc. Hơn nữa chuyện này rất ít người biết đến, ngoài cậu và Tỉnh Nguyên Hoá, chỉ còn lại mỗi nhóc con nhà mình, sẽ không gây ảnh hưởng bất lợi gì cho xã hội.

Suy nghĩ nửa ngày, cậu thử nhắn tin cho Phương trạng nguyên, "Hội trưởng, thích con trai có phải là không tốt lắm không?"

Bây giờ là 1 giờ sáng, theo nguyên tác thì thói quen sinh hoạt của Phương Gia Ngôn rất có quy củ, mỗi ngày đúng 11 giờ đi ngủ. Cố Thi định chờ ngày mai xem tin nhắn, không ngờ mới qua một giây, Phương Gia Ngôn đã gọi video đến.

Cố Thi bắt máy, thấy gương mặt Phương Gia Ngôn hết sức nghiêm túc, "Thích con trai? Em à?"

Chưa đợi Cố Thi mở miệng, Phương Gia Ngôn đã nói tiếp: "Không được, thích con trai cũng không được. Nội quy trường học quy định rõ không được yêu sớm, em đừng nghĩ lách luật bằng cách đồng tính. Dù nam hay nữ đều không được, đừng ôm ảo tưởng không thực tế."

Cố Thi ngập ngừng nói: "Vậy việc em thích con trai không quan trọng, quan trọng chỉ là không được yêu sớm?"

Phương Gia Ngôn lấy ra bản nội quy trường học mang theo bên mình, đeo kính vào nhanh chóng lật qua một lượt rồi khẳng định: "Ừm, trường không nói không được làm đồng tính luyến ái, chỉ nói không được yêu sớm. Luật pháp nước ta cũng không quy định đồng tính luyến ái là phạm pháp, tôi là người thích làm việc theo quy định, ngoài ra tôi không quan tâm."

Cố Thi nghĩ nghĩ, "Vậy cấp trên với cấp dưới yêu đương, anh thấy thế nào?"*

*Này chắc là nhắc đến việc Cố Thi là đàn em (tùy tùng) của Tỉnh Nguyên Hóa

Ánh mắt Phương Gia Ngôn càng ngày càng sáng, anh lẩm bẩm một câu biết ngay mà liền vội vàng cúp điện thoại.

...

Tỉnh Nguyên Hóa đang chuẩn bị ngủ ở phòng bên cạnh thì bị tiếng chuông video call liên tục đánh thức. Hắn bực bội nhận cuộc gọi, thấy gương mặt Phương Gia Ngôn trên màn hình, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống: "Bị anh đánh thức giữa đêm, đúng là xui xẻo."

Phương Gia Ngôn đẩy đẩy gọng kính, hạ giọng nói: "Bí mật của đàn em Cố, em đều biết rồi sao?"

Nhớ lại chuyện Phương Gia Ngôn đột nhập phòng tắm lúc Cố Thi đang tắm, có khi đã thấy những thứ không nên thấy. Tỉnh Nguyên Hóa nắm chặt tay, trong mắt lóe lên tia giận dữ, cười nhạt: "Anh còn có mặt mũi hỏi tôi."

Phương Gia Ngôn sửng sốt, ban đầu anh nghĩ Cố Thi chỉ thích mặc đồ nữ, sau cân nhắc lại cảm thấy có thể Cố Thi là nữ. Anh tìm thầy giáo quản lý hồ sơ để xem thông tin cơ bản của tân sinh nhập học, trong hồ sơ Cố Thi ghi rõ ràng giới tính là "nam". Vậy ngực của Cố Thi hẳn là silicon giả, cậu chắc có sở thích mặc đồ nữ.

Dù Phương Gia Ngôn không quan tâm đến sở thích mặc đồ khác giới, nhưng mức độ chấp nhận của xã hội vẫn còn hạn chế. Nếu chuyện này lộ ra ngoài, Cố Thi chắc chắn sẽ bị bắt nạt ở trường. Đám học sinh ngỗ ngược đó mà điên lên thật thì không biết có thể làm ra những chuyện kinh tởm gì.

Nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng, Phương Gia Ngôn dặn dò: "Tôi sẽ giúp Cố Thi giữ bí mật, em cũng đừng nói ra ngoài đấy."