Đợi Tỉnh Nguyên Hoá vào phòng tắm, hệ thống mang chip vừa sửa xong lại gần. Nó có vẻ hơi căng thẳng, thận trọng hỏi: [Cho hỏi một câu, sao cậu chỉ làm nũng với Tỉnh Nguyên Hoá thôi, có ý nghĩa đặc biệt gì không?]
Cố Thi lén tháo băng và miếng silicon, ưỡn ngực về phía máy lạnh, cố gắng cho làn da trước ngực hít thở chút không khí trong lành. Mỗi tối cậu đều tranh thủ lúc Tỉnh Nguyên Hoá tắm để làm thế này, lúc đầu hệ thống còn rất cảnh giác, giờ đã quen rồi.
Nghe câu hỏi của hệ thống, Cố Thi nghiêm túc đáp: "Vì làm nũng với người khác, có thể sẽ bị đánh."
[Ồ, ra là cậu vẫn tự biết mình, tôi cứ tưởng cậu không hiểu chút nào.]
Không biết có phải ảo giác của Cố Thi không, cậu thấy hệ thống nghe xong câu trả lời của mình thì thở phào nhẹ nhõm. Cậu híp mắt lại, "Có phải ngươi đang giấu trẫm điều gì không?"
Hệ thống ôm chặt lấy Cố đại hoàng, tỏ vẻ bất an: [Làm gì có chuyện đó, tôi chỉ là một hệ thống nhỏ bé, làm sao giấu được bệ hạ điều gì chứ.]
Cố Thi định hỏi thêm, hệ thống đột nhiên chuyển chủ đề: [Trong nguyên tác, thứ Bảy này nữ chính sẽ về nhà thăm em trai em gái, Chủ nhật đi làm thêm, gặp một trận mưa lớn. Nữ chính ra ngoài không mang ô, bị mưa làm ướt giữa đường. Nam chính đi xe ngang qua, tiện đường đưa nữ chính về nhà chăm sóc. Nữ chính bị sốt, mê man, nam chính khi thay quần áo cho cô ấy đã phát hiện ra bí mật của nữ chính.]
Cố Thi suy nghĩ một lúc, "Sao lại phát hiện ra? Anh ta giúp nữ chính thay băng à?"
[Không, vì Chủ nhật không đi học, chỉ đi làm thêm nên nữ chính không dùng băng vải, mà mặc áo nịt ngực. Mặc quần áo thì không thấy vấn đề gì, nhưng cởi ra sẽ thấy rõ bất thường. Nhưng trong nguyên tác có một điều kiện, nam chính phải có chút hảo cảm với nữ chính thì mới chăm sóc cô ấy.]
Giọng hệ thống càng nói càng nhỏ, Cố Thi tự tin nói: "Nếu thấy trẫm bị mưa làm ướt, Tỉnh tướng quân chắc chắn sẽ chăm sóc trẫm."
Hệ thống thở dài ưu tư: [Tôi không lo chuyện đó, hai người dính nhau quá, tôi sợ cậu chẳng có cơ hội bị mưa làm ướt.]
Điện thoại để bên cạnh rung lên, là cuộc gọi video từ Phương Gia Ngôn.
Cố Thi bắt máy, Phương Gia Ngôn đeo kính gọng đen, vừa cúi đầu làm gì đó vừa dịu dàng nói: "Tôi đã bàn với thầy phụ trách hội thao trường, giải mùa thu sẽ do em đại diện trường tham gia nội dung chạy ngắn. Từ thứ Hai tuần sau, tôi sẽ luyện tập cùng em mỗi tối, bên em có tiện không?"
Cố Thi gật đầu, tò mò hỏi: "Hội trưởng Phương, anh đang bận gì thế?"
Phương Gia Ngôn ngẩng đầu giơ cao tấm băng tay đang may dở, đẩy kính mỉm cười ôn hoà: "Tôi nghĩ một biểu tượng thống nhất sẽ tăng cường đoàn kết trong nội bộ, làm thủ công sẽ khơi gợi nhiệt huyết hơn. Tôi đang thiết kế một băng đeo tay, giờ đang may chữ. Đàn em Cố xem thử, thấy thế nào?"
Cố Thi nheo mắt nhìn kỹ, băng đeo tay bằng vải đỏ, trên đó thêu mấy chữ vàng "Quản lý phong cách học đường".
Hệ thống đang quan sát thấy vậy, tặc lưỡi: [Tôi thấy không ổn.]
"Trẫm cũng thấy không ổn, trên đó nên viết "Phụng thiên thừa vận"."
...
Vừa tan học vào chiều thứ Sáu, Phương Gia Ngôn đã đứng chờ trước cửa lớp 10.2.
Anh đã xử lý xong mọi việc của hội học sinh, tranh thủ thời gian để dành vài giờ bàn bạc kỹ với Cố Thi.
Chẳng bao lâu sau, Cố Thi ngẩng cao đầu, tay đút túi quần đi ra. Phía sau là Tỉnh Nguyên Hoá mặt lạnh như tiền, và tiểu Ngô phụ trách xách đồ.
Cố Thi vừa thấy Phương Gia Ngôn, mắt sáng lên, định tiến lại gần nói chuyện thì bị Tỉnh Nguyên Hoá túm cổ áo kéo lại.
Phương Gia Ngôn đưa ra ba chiếc băng tay: "Tôi đã xin phép nhà trường lập một bộ phận tuần tra kỷ cương trong hội học sinh, đây là băng tay hội vừa làm gấp mấy ngày nay. Thứ Sáu là thời điểm cao điểm, chuyện bắt nạt học đường rất nhiều, mỗi tổ tuần tra ba người. Số lượng các cậu vừa đủ, khu rừng nhỏ sau tòa Sùng Đức và nhà vệ sinh công cộng sẽ do các cậu phụ trách."
Nói xong anh dừng lại, nói riêng với Cố Thi: "Tôi đi trước đây, đàn em Cố, hẹn gặp lại em vào tối thứ Hai tuần sau nhé."
Tỉnh Nguyên Hoá đang chê chiếc băng tay trên tay, nghe đến câu cuối ánh mắt hắn lập tức trở nên hung dữ. Hắn kéo Phương Gia Ngôn đang định bỏ đi lại, giọng lạnh lùng: "Thế nào là hẹn gặp vào tối thứ Hai?"
Phương Gia Ngôn nhìn hắn từ trên xuống dưới đầy ẩn ý, miệng nói: "Giải mùa thu Cố Thi đại diện trường tham gia chạy ngắn, tôi sẽ luyện tập cùng em ấy."
Phương Gia Ngôn nhìn hắn từ trên xuống dưới đầy ẩn ý, miệng nói: "Giải mùa thu Cố Thi đại diện trường tham gia chạy ngắn, tôi sẽ luyện tập cùng em ấy."