Xuyên Nhanh: Những Ngày Tôi Nam Giả Nữ Phẫn Nam Trang

Chương 22: Giáo Bá Và Tuỳ Tùng Nhỏ (22)

Khi hắn tắm xong đi ra, hắn thấy cậu bạn cùng phòng nhỏ của mình đang lén lút giấu cây gậy bóng chày xuống gầm giường. Tỉnh Nguyên Hoá bất lực thở dài, hắn khẽ đá Cố Thi một cái, "Giấu cái gì, tôi đâu có thật sự đánh cậu, đánh khóc rồi còn phải dỗ nữa chứ."

Hắn cúi đầu nhìn mái tóc xoăn nhỏ của Cố Thi, không nhịn được lẩm bẩm: "Giá mà cậu là con gái thì tốt rồi."

Giọng hắn rất nhỏ, Cố Thi không nghe rõ hắn nói gì, cậu ngơ ngác ừm một tiếng.

Tỉnh Nguyên Hoá không lên tiếng, hắn chỉ thấy Cố Thi trông trắng trẻo xinh xắn, hằng ngày nhảy nhót vui đùa rất thú vị. Sau này hắn tìm bạn gái, cũng muốn tìm một cô gái hoạt bát đáng yêu như vậy.

Nhưng không thể gọi hắn là "Tỉnh ca ca" như Cố Thi, hắn chịu không nổi.

*

Dù chỉ xin nghỉ một ngày, nhưng hệ thống 1314 đã lén lút đi chơi mất mấy ngày. Mãi đến khi nhiệm vụ phụ sắp bắt đầu, nó mới giả vờ như không có chuyện gì mà lẻn trở về.

Cố Đại Hoàng đang đánh răng rửa mặt trong không gian hệ thống, hệ thống đòi xem bản ghi chép những ngày vừa qua. Dù tư duy của vị hoàng đế ký chủ này khá kỳ quặc, nhưng hiếm khi gây rắc rối. Nhìn bản ghi chép chẳng có vấn đề gì, mọi thứ đều bình yên vô sự, hệ thống thấy rất yên tâm.

Hôm nay chính thức bắt đầu đi học, Cố Thi đi theo sau Tỉnh Nguyên Hoá, đang chuẩn bị vào lớp thì trong đầu vang lên giọng nói của hệ thống: [Theo diễn biến nguyên tác, lát nữa cậu sẽ thấy có người viết những lời xúc phạm lên bàn cậu, nhớ tát họ một cái nhé.]

"Trẫm biết rồi, ngươi lui đi."

Chỗ ngồi của tân sinh đã được sắp xếp trước khi họ đến lớp, trên tường bên cạnh lớp học có dán một sơ đồ chỗ ngồi của học sinh.

Cố Thi chưa từng đến trường học nào khác, cũng không rõ đây có phải là đặc trưng của trường trung học tư thục Ngũ Liễu hay không. Cậu chỉ biết rằng cậu đường đường là thiên tử chân long cửu ngũ tôn quý, lại phải hạ mình ngồi cạnh thùng rác.

Hệ thống an ủi cậu: [Đừng sợ, đây là trường quý tộc, thùng rác rất sạch sẽ, hầu như không có rác đâu.]

"Vậy có chai nước khoáng không?"

[Sao thế, Hoàng thượng định lục thùng rác à?]

Cố Thi chủ yếu nghĩ rằng, đã bắt buộc phải ngồi cạnh thùng rác, không lấy chút bồi thường thì không xứng với bộ mặt hoàng gia đã mất của cậu.

Cậu đang vô tình cố ý nhìn về phía thùng rác, Tỉnh Nguyên Hoá đang xem sơ đồ chỗ ngồi bên cạnh bỗng sầm mặt quay người bước đến chỗ mấy học sinh.

Bốn nam sinh đó đang tụ tập trò chuyện, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Cố Thi, phát ra tiếng cười chế giễu.

Tỉnh Nguyên Hoá biết thầy cô đã giao việc sắp xếp chỗ ngồi cho lớp trưởng, cũng biết số lượng học sinh trong lớp không nhiều, chỗ ngồi không hề chật chội, hoàn toàn không cần ai phải ngồi cạnh thùng rác cả.

Hắn đến trước mặt lớp trưởng, giơ tay gõ gõ bàn, lạnh giọng nói: "Cậu là lớp trưởng à? Ra ngoài nói chuyện với tôi một chút."

Lớp trưởng đang cười đùa bỗng sững người, cậu ta hơi cứng người ngồi thẳng dậy, "Sắp vào học rồi, có gì cứ nói ở đây đi."

Trong nguyên tác không nhắc đến chuyện này, hệ thống thấy vậy nghi hoặc hỏi: [Nam chính định làm gì vậy?]

Cố Thi nhún nhảy chạy đến sau lưng Tỉnh Nguyên Hoá, tay chắp sau lưng, ngẩng đầu lên. Khinh miệt nhìn bốn học sinh đối diện, "Đại tướng quân làm vậy, đương nhiên là muốn thu phục giang sơn cho Trẫm."

[Tôi không rõ hắn có thu phục giang sơn hay không, nhưng cậu mà ngẩng đầu cao thêm chút nữa là vượt quá giới hạn của con người rồi đấy.]

Tỉnh Nguyên Hoá trò chuyện rất thân thiện với bốn người xong, định đi nói cho Cố Thi biết cậu có chỗ ngồi mới. Hắn vừa quay người, phát hiện cậu bạn cùng phòng nhỏ vừa rồi còn ở cửa đã biến mất.

Hắn theo bản năng cúi đầu, thấy Cố Thi đang bặm môi nhón chân, cố gắng xuất hiện ngang tầm trong tầm nhìn của hắn.

Nhận ra thái độ xấu xa của một số học sinh trong lớp, Tỉnh Nguyên Hoá đưa tay ôm lấy Cố Thi, với tư thế bảo vệ, chỉ vào bốn chỗ ngồi nói: "Tôi đã bàn với lớp trưởng, cậu ấy quyết định đổi chỗ ngồi cho cậu. Hàng đầu tiên gần bảng đen, gần cửa sổ cảnh rất đẹp. Hai hàng sau gần cửa sau, có thể trốn học ra ngoài chơi bất cứ lúc nào."

Nói rồi hắn nghiêng đầu cảnh cáo liếc nhìn lớp trưởng, tiện tay chỉ vào bàn cậu ta, "Chỗ ngồi của lớp trưởng không phía trước không phía sau, chẳng có gì đặc biệt. Nếu cậu thích, cũng có thể ngồi đây."

Hệ thống vẫn còn nhớ đến nhiệm vụ phụ, [Cậu vẫn nên ngồi chỗ cũ đi, không thì ai dám viết lên bàn cậu nữa. Lúc đó làm sao hoàn thành nhiệm vụ phụ, còn nam chính làm sao thấy được mặt bất khuất kiên cường của cậu.]

Cố Thi có chút nghi hoặc: "Tại sao Trẫm nhất định phải bị người khác bắt nạt chứ?"

[Nam chính là thiếu gia nhà giàu, xung quanh có nhiều cô gái xinh đẹp giàu có, nữ chính cần phải dùng những điểm khác biệt để thu hút sự chú ý của nam chính, không thì làm sao nam chính có cảm tình với cô ấy được.]

Nghe xong lời hệ thống, Cố Thi kéo kéo áo Tỉnh Nguyên Hoá.