Tôi Không Phải Là Hoàng Tử

Chương 51: Gặp lại quái thú (6)

Tezuka và Ryoma để Soran nghỉ ngơi hơn hai giờ, trước khi thân thể cậu biến hóa thì lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhiệt tình của cậu, giữ lấy cậu, cảm thụ cậu. Trong biệt thự ở vùng ngoại ô, trong không gian riêng tư không hề có người ngoài, Tezuka và Ryoma tuy rằng tận lực đối xử ôn nhu với Soran, nhưng họ lại trút ra toàn bộ nhiệt tình của mình, muốn tận dụng từng phút để ép khô từng giọt mật hoa của Soran.

"A!"

Soran hôn môi Tezuka, cuối cùng cũng bắn ra, cậu nhỏ đang khóc nức nở, luyến tiếc phun ra bảo bối của mình, làm bàn tay Tezuka ướt đẫm. Mật đường màu vàng nhạt trong suốt, toả ra mùi thơm ngát ào ạt tuôn ra từ trong cơ thể cậu nhỏ, sau khi một giọt cuối cùng trút ra, cậu nhỏ tức giận rụt trở lại, giấu kín bản thân đi.

Đồng thời bắn ra cùng Soran, Ryoma từ trong cơ thể Soran đi ra, kinh ngạc nhìn lòng bàn tay Tezuka. Tezuka cũng kinh ngạc, ôm chặt lấy người đã triệt để mê man.

"Tezuka, Backy. . . nhất định là tinh linh của hoa rồi." Từng viên "thuỷ tinh" bắt đầu ngưng tụ, thật quá thần kỳ.

"Khó trách Itsuki không dễ dàng bắn ra." Lần đầu tiên nhìn thấy tình hình, Tezuka cẩn thận đưa năm viên "thuỷ tinh" đã ngưng kết cho Ryoma, "Để tôi hỏi một chút Yukimura và Anthony xem họ có gặp chuyện này không. Cậu cất cái này cẩn thận, tôi mang Itsuki đi tắm đã."

"Ừ." Ryoma vội vàng xuống giường đi tìm đồ đựng thích hợp, Tezuka xin lỗi mà hôn Soran, sau đó ôm cậu vào phòng tắm. Vốn là anh chỉ muốn làm mẫu cho Ryoma, không ngờ rằng mình cũng sẽ mất đi lý trí.

Tắm rửa cho Soran, thanh lý sạch sẽ những thứ của họ trước khi u cốc khép kín, Tezuka càng không ngừng khẽ hôn Soran. Người này, thân thể này mỹ lệ như thế, có thể làm lý trí và lãnh tĩnh của anh hoàn toàn rời xa, nhưng cũng sẽ khiến cho rất nhiều người mơ ước.

"Itsuki, anh sẽ không giao em cho người khác đâu." Thân thể này sẽ không để cho người thứ tám nhìn thấy.

"Tezuka, hôm nay Backy phải đến chỗ Atobe à?" Cất "thuỷ tinh" cẩn thận, Ryoma đi vào phòng tắm, hỏi.

"Chúng ta cùng đi đi." Anh muốn giải thích cho Atobe một chút, để Atobe nhịn thêm hai ngày, còn có chuyện liên quan đến "thuỷ tinh", anh cũng phải nói cho Atobe.

"Backy tỉnh lại nhất định sẽ tức giận." Ryoma mở vòi hoa sen, cọ rửa mồ hôi và dịch thể trên người, tâm tình thư sướиɠ, nhưng cũng có chút lo lắng.

"Sẽ không." Tezuka khẽ tìm tòi thân thể đầy dấu hôn của Soran, "Itsuki vĩnh viễn sẽ không giận chúng ta, cho dù chúng ta làm chuyện quá đáng với em ấy."

"Ngoại trừ Backy, tôi sẽ không chạm vào những người khác."

"Cũng vậy."

Kei-chan. . . Trong mộng, Soran nhìn thấy chó yêu của mình, cậu vui vẻ ôm chó yêu vào lòng, cảm thấy kì lạ, vì sao nó lại chạy đến Nhật Bản được, chẳng lẽ là Keigo mang nó đến đây? Ngay khi Soran đang tìm kiếm Atobe ở xung quanh, muốn hỏi anh một chút, cảnh tượng đột nhiên thay đổi, trên giường lớn đỏ tươi, Kei-chan biến mất, hai con quái thú cực kì giống Tezuka và Ryoma nhào vào người cậu, tách xa hai chân cậu.

"A!" Tỉnh lại từ cơn "ác mộng", Soran đầu tiên là vỗ vỗ trái tim đang sợ run, sau đó cậu ngây người. Đối diện với chiếc giường hoa hồng có một bức ảnh rất lớn, trong ảnh có một thiên sứ là cậu, mà bên cạnh thiên sứ, một ác ma có nốt ruồi dưới mắt đang há to cái miệng như bồn máu.