Tôi Không Phải Là Hoàng Tử

Chương 51: Gặp lại quái thú (3)

"Backy. .." Thanh âm nguy hiểm của Ryoma vang lên sau tai, Soran buông tay, trong mắt là kinh hoảng. Áo khoác của cậu bị người ném xuống đất, sau lưng là những cái hôn nóng rực mà ướŧ áŧ của Ryoma, hai chân Soran mềm nhũn ngã vào trong lòng người còn lại.

"A. . ." Cái lưỡi men theo cột sống làm Soran tê dại.

"Ưʍ. . ." Lời lẽ quấn quít, làm Soran rung động.

"Kunimitsu. . ." Lắc đầu, muốn đối phương đừng tàn sát bừa bãi ngực cậu nữa.

"Ryoma. . . Đừng. . ." Nước mắt rơi xuống, vì những nụ hôn dồn dập trên lưng.

"Dùng đầu lưỡi." Tách xa hai cánh mông của Soran, Tezuka "hạ lệnh", Ryoma không chút do dự liếʍ tới.

"Ư. . ."

"Như vậy à?" Dưới sự chỉ đạo của đội trưởng, Ryoma nghiêm túc học tập.

"Phải kiên trì, sẽ không nhanh lắm." Để mặc người trong lòng cắn bờ vai mình, Tezuka bắt đầu vuốt ve nơi trơn nhẵn của người trong lòng.

Ryoma cẩn thận liếʍ lối vào cực kì kiều diễm của Soran, hiểu rõ câu cuối trong lá thư có ý gì, nhưng dù là đã hiểu, anh cũng rõ ràng, nếu như đêm nay không có Tezuka ở đây, anh sẽ không chỉ tự làm mình thống khổ, còn có thể khiến đối phương khó chịu. Về mặt tình ái, anh không có bất kì kinh nghiệm gì, đối với một cơ thể đặc thù như vậy, anh rất cần có người ở bên cạnh chỉ điểm, mà Tezuka chính là lựa chọn thích hợp nhất.

Soran quỳ ghé vào trong lòng Tezuka, vô cùng xấu hổ nghe anh tỉ mỉ giáo dục Ryoma làm sao để khai phá thân thể của mình. Làm bộ như không nghe thấy gì, Soran nắm chặt áo Tezuka, không để mình lộ ra. Ngày mai. . . ngày mai cậu nhất định phải đi khách sạn, tối nay. . . Nghĩ đến một đêm cùng với các anh trai, Soran rõ ràng, tối nay, cậu không có thời gian để ngủ rồi.

Ước chừng hai mươi phút sau, Ryoma bỗng nhiên rời khỏi thân thể Soran, nhảy xuống giường vọt vào phòng tắm.

"Kunimitsu. . . ?" Soran vô lực khẽ gọi, cuối cùng Ryoma cũng đi, làm cậu có thể thở phào, nhưng. . . Soran giương mắt, Ryoma đi làm cái gì?

Rất nhanh, phòng tắm truyền ra tiếng rêи ɾỉ của Ryoma, Soran nghe ra hàm nghĩa trong đó, toàn thân nháy mắt trở nên đỏ rực. Khe mông có một ngón tay chen vào, Soran vội giấu mình đi, nơi đó đã bắt đầu mở ra, cậu cảm thụ được Tezuka đang xâm nhập, chỉ là còn chưa hoàn toàn mở ra.

Ryoma đi ra khỏi phòng tắm, cậu nhỏ mềm nhũn không dâng trào như vừa rồi, nhưng lửa dục nồng đậm trong mắt anh lại không mảy may yếu bớt. Lên giường, trên người đổ đầy mồ hôi hột, Ryoma quỳ gối phía sau Soran, cúi đầu lại liếʍ tới.

"Cũng được rồi đấy." Tezuka mở miệng, lật thân thể Soran lại, anh thì lùi ra sau dựa vào đầu giường, để Soran ngồi nghiêng một bên trên đùi mình, bàn tay đang vuốt ve thân dưới của Soran tách hai chân cậu ra xa nhau, "Bây giờ là ở đây, cũng giống như vừa rồi."

Từ đầu đến cuối, Tezuka đều biểu hiện rất lãnh tĩnh, giống như một huấn luyện viên hoàn mỹ, nhưng mà nội dung anh dạy lại quá mức tìиɧ ɖu͙©.

"Kunimitsu, Ryoma. . . Đừng như vậy. . ." Soran đã thẹn đến mức muốn chui xuống đất cho xong, lúc đầu cậu nghĩ đến cũng đâu phải như thế này.

Ryoma lại gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cúi người xuống liếʍ vào nơi còn chưa xuất hiện hoa hành của Soran.

". . . Quá mức rồi. . ." Soran che khuôn mặt đã nóng cháy của mình, vì sao thân thể cậu lại kì quái như thế.

Chẳng biết qua bao lâu, khi Soran đã quên e lệ, nằm trong lòng Tezuka run rẩy, thân thể cậu cuối cùng cũng hoàn toàn mở ra. Ryoma giống như hải tặc vừa phát hiện kho báu, trong mắt chỉ có vật báu trước mặt, cái gì cũng không nhìn thấy nữa. Kích động khẽ liếʍ hoa hành bán trong suốt kia, Ryoma xoa nắn nơi đã ướŧ áŧ từ lâu, để nó thả lỏng vì mình. Sau đó giương mắt, hỏi Tezuka, có phải làm như vậy không.

Tezuka gật đầu: "Cẩn thận một chút." Sau đó buông Soran xuống, Tezuka hôn trấn an cậu, rời khỏi giường lớn. Buông màn che quanh giường xuống, Tezuka đi tới ngồi ở sô pha, giao lại hoàn toàn không gian hoan ái cho Ryoma.