Hắn không những đè cô cháu gái nhỏ vào góc tường mà còn cúi đầu xuống cùng lúc Lộ Dao ngước đầu lên, đôi môi của hắn hoàn toàn mất khống chế tiến dần về phía đôi môi nhỏ nhắn và đỏ mọng hấp dẫn của cô cháu gái nhỏ.
Từng chút từng chút một, càng ngày càng gần, gần đến mức toàn bộ hơi thở của hắn đều phả vào giữa miệng và mũi Lộ Dao.
Nhìn thấy cậu sắp hôn mình, trái tim Lộ Dao run lên, cô vừa khẩn trương vừa mong chờ, thậm chí còn có chút sợ hãi.
Nhưng ngay khi môi hắn chỉ cách môi cô một inch, hắn đã chuyển hướng, đôi môi ấy nhẹ nhàng lướt qua mặt cô.
Cuối cùng, hai người họ thân mật quấn lấy nhau.
Lộ Dao không thể nhìn thấy khuôn mặt của Cố Dục vào lúc này, nhưng cô cảm thấy hơi thở của cậu mình trở nên nặng nề hơn một chút.
Tuy rằng không hôn môi, nhưng hơi ấm trên mặt và huyệt thái dương cũng đủ để linh hồn nhỏ bé của Lộ Dao xao xuyến. Cô cảm thấy tim mình đập thình thịch, đầu óc cô lại bắt đầu choáng váng.
Cô khó chịu xoay cổ, âu yếm dụi mặt vào má Cố Dục: “Cậu, ừm, cậu…”
Giọng điệu nhõng nhẽo.nn
Cố Dục đè nặng hơi thở, hắn ngăn cô lại: "Đừng nhúc nhích."
Hắn sợ nếu cô lại cử động, hắn sẽ thực sự không kiềm chế được mà làm ra chuyện cầm thú với cô cháu gái nhỏ.
Lộ Dao bị dọa sợ, không dám động đậy.
Giọng điệu vừa nãy của cậu có vẻ hơi lo lắng.
Cô như bị làm cho bất động, cố định trong lòng Cố Dục, đôi môi tình cờ cọ vào cằm hắn, lại dán vào cằm hắn, hôn nhẹ một cái.
Ban đầu, Cố Dục nghĩ rằng mọi thứ sẽ tốt hơn nếu Lộ Dao không động đậy. Nhưng khi cô không nhúc nhích, đôi môi lại hờ hững hôn lên cằm hắn, trong lòng hắn càng thêm rạo rực.
Côn ŧᏂịŧ lại lần giữa vượt rào cứng lên, cứng đến phát đau, ép vào rốn cô cháu gái nhỏ, thét gào ầm ĩ muốn tiến thêm vào.
Rốn bị côn ŧᏂịŧ của cậu chạm vào, Lộ Dao cảm thấy khó chịu đến phát điên. Cô không biết tại sao nơi bị chạm vào rõ ràng là bụng dưới, vậy mà hai chân lại ngứa ngáy như kiến
bò, nước theo lỗ phun ra không ngừng.
Cậu bảo cô đừng động đậy, cô cũng không dám động đậy, nhưng lại không thể kiềm chế được loại cảm giác khó chịu này, cô chỉ có thể khẽ mở chiếc miệng nhỏ nhắn, dựa vào cằm Cố Dục thở hổn hển.
Cằm Cố Dục bị hơi thở của cô cháu gái nhỏ làm ngứa ngáy, ngứa đến tận đáy lòng, ngứa đến mất khống chế.
Không thể kiểm soát nổi nữa.
Hắn dứt khoát đỡ eo Lộ Dao, ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, để côn ŧᏂịŧ cứng ngắc rời khỏi bụng cô.
Nếu không di chuyển nó ra, hắn sợ đầu côn ŧᏂịŧ cứng rắn sẽ làm đau rốn của cô.
Lộ Dao không ngờ cậu lại đột nhiên ôm mình, sau khi cô ý thức được thì chân đã treo lơ lửng trên không.
Một chân của Cố Dục chống vào khoảng trống trên tường, chân còn lại ghìm chặt vào tường, trong khi hai chân của cô dang rộng ra, vắt trên đùi hắn.
Động tác khó khăn làm Lộ Dao hoảng sợ, hai tay cô lại ôm lấy vai Cố Dục, cô giống như con gấu túi nhỏ treo trên người hắn, sợ rơi xuống.
Lộ Dao đang vội vàng hoảng hốt, nhưng Cố Dục lại đang vội vàng hối hận.
Ban đầu, côn ŧᏂịŧ của hắn chỉ áp vào bụng của cô cháu gái nhỏ. Nhưng ở tư thế này, trọng tâm của chân cô cháu gái hoàn toàn áp sát vào đùi hắn, côn ŧᏂịŧ cương cứng, dựng thẳng lên, hoàn toàn chạm vào hoa huyệt cô cháu gái nhỏ.
Cô cháu gái nhỏ mặc một chiếc váy voan, lại không mặc quần bảo hộ bên trong, chỉ có một chiếc qυầи ɭóŧ bằng vải cotton nguyên chất.
Khi cô vừa ngồi dậy, hắn liền cảm thấy qυầи ɭóŧ của cô ẩm ướt, cảm giác ẩm ướt và nhớp nháp nhanh chóng thấm ướt quần hắn, hơi ẩm nhanh chóng thấm vào côn ŧᏂịŧ đang cương cứng không ngừng gào thét.