Ngay cả khi đó là một cái chạm rất ngắn ngủi, cảm giác mềm mại tuyệt vời vẫn được giữ lại trọn vẹn. Đại não Cố Dục nhất thời mất khống chế, cánh tay đang nhẹ nhàng đặt trên lưng Lộ Dao đột nhiên siết chặt, cả lòng bàn tay dán vào lưng cô.
Tôi nay Lộ Dao mặc một chiếc váy voan mỏng như vải thưa, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của cậu mình.
Cảm giác ấm áp, mang theo chút tê dại khiến trái tim cô ngứa ran.
Cô từ từ nhắm mắt lại, đôi môi anh đào khẽ hé mở, môi áp vào vành tai của cậu mình.
Yết hầu của Cố Dục lăn qua lăn lại: "Dao Dao?"
Cảm giác vừa nãy là sai sao?
Dao Dao đang hôn vành tai của hắn?
Lộ Do kiềm chế con nai nhảy loạn trong lòng, nhẹ giọng hỏi: “Cậu, cậu sao vậy?” Giống như cử chỉ thân mật vừa nãy không phải do cô làm.
Cố Dục nhắm mắt lại, tự trách bản thân thật sự có chuyện không ổn. Dao Dao từ nhỏ đã thân thiết với hắn, khi buồn bực muốn ôm hắn là chuyện bình thường, hắn làm sao có thể tưởng tượng được cháu gái lại hôn lên vành tai của mình?
Hắn điều chỉnh lại tâm tình, lại nói: "Dao Dao, con về..."
Từ “phòng” còn chưa nói xong, Lộ Dao đột nhiên nắm lấy eo của hắn, lùi về phía sau. Ai ngờ, Cố Dục chỉ có thể theo Lộ Dao mà tiến lên hai bước, khi cô lại dừng lại, lưng cô dựa vào bức tường phía sau, đũng quần của hắn chạm vào bụng dưới của cô.
Cố Dục không kịp khống chế, côn ŧᏂịŧ nhạy cảm nhanh chóng cứng lên, xuyên qua lớp quần áo áp vào rốn cô.
Lộ Dao, người đã làm chuyện xấu, cuối cùng miễn cưỡng nới lỏng thắt lưng của Cố Dục, mặt từ từ rời khỏi cổ hắn, cô nhìn thấy đôi mắt to tràn đầy vẻ vô tội trước mặt: "Cậu, chân con yếu, con muốn dựa."
Cố Dục không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn Lộ Dao.
Cố Dục không lên tiếng, Lộ Dao cũng không nói gì.
Cô cháu gái nhỏ rõ ràng đã cảm thấy cậu mình đang cương cứng lại tiếp tục giả vờ không biết gì, cô di chuyển hai tay từ eo của cậu đến vai một cách yếu ớt, mũi chân của cô nhón cao hơn theo chuyển động của cánh tay. Lộ Dao thấp hơn cậu mình một cái đầu, cảm giác như chỉ cần ngước mặt lên là có thể hôn trúng cằm Cố Dục.
Sau đó, cô tiếp tục làm nũng: "Cậu à, chân con yếu lắm, cậu ôm con chặt hơn nữa, ôm con chặt hơn nữa đi."
Lý trí nói với Cố Dục rằng hắn phải từ chối Lộ Dao. Cô là cháu gái của hắn, là vãn bối của hắn. Hắn là cậu và trưởng bối của cô. Hai người ôm nhau như vậy đã không ổn rồi, nếu ôm chặt hơn nữa thì ra thể thống gì?
Nhưng hắn vốn là người luôn tự chủ giờ phút này dường như đã hoàn toàn mất đi lý trí, hắn rõ ràng biết côn ŧᏂịŧ của mình đã cương cứng, lại còn áp sát vào bụng cô cháu gái nhỏ, nhưng hắn vẫn không tự chủ được mà tiến thêm một bước, ôm chầm lấy Lộ Dao, ép cô cháu gái nhỏ vào góc tường chật chội.