Dịch: Miella
Nhưng dù có khó chịu đến đâu, cả nhà con trai đã bệnh thành như vậy, bà ta làm mẹ cũng không thể hy sinh mạng sống con cháu, nếu thực sự không được thì để bà ta với ông già vào ở là được!
Bà ta không tin, lúc còn sống em dâu chính là quả hồng mềm, chẳng lẽ chết nhiều năm như vậy lại trở nên mạnh mẽ hơn sao?
Nghĩ đến đây, Đường Cúc Hoa dũng cảm vào nhà Tần Thuật ở, chịu đựng xúi quẩy, bà ta quét dọn nhà một chút rồi cầm miếng thịt hôm qua đi vào phòng bếp của Tần A Nam ở phía đông.
“A Nam, A Nam, hôm nay cháu không đi làm à?”
Tần A Nam đang gấp những thỏi giấy, nhìn thấy Đường Cúc Hoa tới, không thể không đứng lên: “A, bác gái cả, hôm nay cháu đi làm muộn một chút, hôm nay là ngày giỗ mẹ cháu, cháu làm lễ cúng.”
“Ai ôi, chịu thua rồi! Một cái ngày giỗ cũng bỏ dở nửa ngày làm việc! Đây, thằng ba nhà bác nói trả lại thịt này cho cháu.”
Đường Cúc Hoa nhìn tờ giấy gấp màu vàng trong tay Tần A Nam, lưỡng lự không dám đi vào, đưa miếng thịt qua ngưỡng cửa cho Tần A Nam.
Tần A Nam nhận lấy, nghĩ đến những gì Tần Nguyệt Trân dặn dò hôm qua, nói: “A, thế là tốt nhất, mẹ cháu báo mộng cho cháu, nói sau này ai lấy đồ của cháu, ở nhà cháu, bà ấy sẽ bảo tiểu quỷ đến bắt mạng người ta, cháu còn đang lo cho Tần Thuật đây, trả lại cho cháu là tốt rồi!”
Đường Cúc Hoa kinh sợ: “Có, có chuyện như vậy sao?”
“Ôi, vâng ạ, bác gái cả bác nói nhỏ thôi, vừa nãy cháu không dám nói trước mặt người khác, bây giờ phát triển rồi mà, không thể nói những lời mê tín vậy nữa, cháu chỉ nói với nhà bác thôi, mẹ cháu báo mộng nói lúc còn sống bà chưa từng làm việc xấu, Diêm Vương không phạt bà mà còn cho bà một người sai vặt nên bà có thể luôn luôn đến bảo vệ cháu!”
“À… À, à, vậy cháu làm đi, cháu làm đi, bác đi đây.”
“A, bác gái cả bác chờ chút, bác xem khi nào có thể dọn đồ của nhà Tần Thuật đi ạ, cứ để đấy lỡ có chuyện gì thì cháu cũng băn khoăn lắm.”
Đường Cúc Hoa đứng yên suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng lợi ích đè nén bất an trong lòng, quay lại nói: “A Nam, cháu xem, nhà bác không bắt nạt cháu phải không? Ý bác là, hai bác chỉ lo lắng cháu phụ nữ một thân một mình, lỡ xảy ra chuyện gì lại không có ai giúp đỡ, nên mới để nhà thằng ba ở cùng cháu nhiều năm như thế, thằng ba lấy thịt của cháu là không tốt, như vậy từ nay, hai bác đến ở cùng cháu nhé!”
“Dạ? Không cần không cần!”
“Cần cần, hai bác đến ở cùng cháu, cứ quyết định thế đi. Tối nay hai bác đến luôn, nếu như mẹ cháu không đồng ý thì bảo cô ấy đến tìm bác!”
Đường Cúc Hoa từ nhỏ đã là một người mạnh mẽ, mặc dù bà ta cũng hơi sợ, nhưng mấy thứ ma quỷ này, bao nhiêu người nói chứ chưa gặp qua bao giờ, bà ta sống đến bây giờ sáu mươi tuổi đầu cũng chưa từng thấy qua, thằng ba kia trung thực vô dụng, ai biết có phải nhìn lầm hay không!
Đường Cúc Hoa quyết định tối nay sẽ chuyển vào ở thử.
Tần A Nam lại cau mày ủ mặt.
Tần Nguyệt Trân ngủ đủ giấc mới dậy.
Con người phải dữ một chút mới tốt, từ hôm qua sau khi Tần Nguyệt Trân dọa dìm chết em trai Tần Hồng Binh, Mạc Quế Hoa nhất thời không dám để cô trông em, hôm nay trong đội phái phụ nữ đi trồng đậu tằm, công việc tương đối dễ dàng nên Mạc Quế Hoa đưa Tần Hồng Binh theo. Nhưng cũng vì vậy mà trong nhà không còn chút thức ăn nào cho cô.
Tần Nguyệt Trân cũng không sợ, cô ung dụng chậm rãi mặc quần áo rời giường, trong lòng nghĩ đến cây hương thung trồng trong không gian tối qua, không biết đã có thay đổi gì chưa!