Chiến Trường “Đẫm Nước” Của Nhiếp Chính Vương

Chương 4 (H)

Giờ đây y bị dục hỏa quấn thân, tuy những lời này khiến y xấu hổ, nhưng... nhưng cũng khiến cơ thể y càng thêm động tình.

Thiên Cảnh đế cảm nhận được sự run rẩy của người trong lòng, giọng nói liền mang theo ý cười, vừa chơi cục thịt nhỏ vừa nói, “Ta ở quân doanh nhiều năm như vậy, có lời nào chưa từng nghe... Chẳng qua, ta chỉ muốn nói mấy lời này, làm những việc này với hoàng huynh thôi. Hoàng huynh, đầṳ ѵú huynh càng lúc càng cứng, có phải sớm đã muốn ta chạm vào?”

Kỳ Hòa Tu bị hắn sờ đến nỗi không nói được lời phản bác.

Hơn nữa, tuy y chưa từng trải qua loại chuyện này, nhưng trong vô số giấc mơ, y thật sự đã cùng đối phương làm hết thảy những việc có thể làm, lẫn không thể làm.

Trên thực tế, y mới là kẻ nhẫn nhịn đến biếи ŧɦái.

Vì vậy, Kỳ Hòa Tu chỉ có thể tiếp tục run rẩy, thậm chí nhắm mắt lại giống như đồng ý.

Điều này chẳng khác nào dung túng cho Thiên Cảnh đế, động tác của hắn càng trở nên càn rỡ, lời nói cũng càng lúc càng cợt nhả, “Vυ' của hoàng huynh thật mềm... Ta đã mơ thấy nó vô số lần... Ngay cả lúc tỉnh táo, ta cũng muốn bất kính với hoàng huynh, nghĩ đến vυ' của hoàng huynh mềm mại thế nào, eo của huynh thon bao nhiêu, nghĩ đến huynh bị ta thao mà vừa kêu vừa bắn... Chỉ cần nghĩ như vậy, côn ŧᏂịŧ của ta càng lúc càng cứng, càng lúc càng nóng, còn bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh... Nhưng khi thật sự chạm vào, ta cảm thấy trí tưởng tượng của mình còn quá kém...”

“Câm... câm miệng!” Kỳ Hòa Tu bị lời của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến hốc mắt ướŧ áŧ, y vặn người tránh khỏi tay đối phương, nhưng chẳng khác nào đưa cả bộ ngực vào tay hắn cả.

Vì vậy Thiên Cảnh đế cười nói, “Chỗ khác cũng muốn ta sờ sao? Là lỗi của ta, không chăm sóc ngực của hoàng huynh cẩn thận.”

Nói xong câu này, hắn dùng sức cọ xát lên bầu ngực của Kỳ Hòa Tu, nhào nặn khối thịt mềm thành nhiều hình dạng khác nhau... còn đầu ngón tay của hắn cũng không quên vẽ qua vẽ lại trên đầṳ ѵú của Kỳ Hòa Tu. Điều này khiến Kỳ Hòa Tu vốn mẫn cảm giờ sướиɠ đến cắn chặt môi dưới, “Đừng... đừng mà...”

“Đừng? Lẽ nào hoàng huynh không sướиɠ, không thích sao?” Thiên Cảnh đế có chút khó hiểu liền hỏi, hắn còn dùng móng tay chọc vào lỗ nhỏ trên đầṳ ѵú của Kỳ Hòa Tu.

Kỳ Hòa Tu đỏ bừng hai má, “Đừng... đừng sờ nữa...”

Dù y rất thích, nhưng hiện tại còn việc quan trọng hơn phải làm, lẽ nào họ không nên đặt chuyện giải độc lên hàng đầu sao?

Nhưng Thiên Cảnh đế lại nói, “Nếu hoàng huynh không thích, vậy ta sẽ không làm chuyện này nữa!”

Vừa nói, hắn vừa làm động tác khép lại áo cho Kỳ Hòa Tu.

Nếu là bình thường, Kỳ Hòa Tu nhất định có thể nhìn ra trò bịp bợm của Thiên Cảnh đế.

Nhưng hiện tại, y quá quan tâm người này, hơn nữa còn bị du͙© vọиɠ bức bách làm mất lý trí, cho nên y lại thật sự tin, vội vàng mở mắt ngăn cản đối phương.

Ngón tay trắng nõn của y nắm lấy cổ tay màu đồng của Thiên Cảnh đế, “Không... Không...”

Thậm chí y còn không nghĩ ra, làm sao một người bình thường y đẩy còn không đẩy được, lúc này lại dễ dàng bị y ngăn cản, “Ta... ta không phải...”

Kỳ Hòa Tu thở dốc, “Ta không có ý này.”

Thiên Cảnh đế nghe vậy, cảm xúc trong lòng liền sôi sục, nhưng hắn vẫn kiềm chế, “Vậy hoàng huynh có ý gì? Rốt cuộc huynh có thích ta sờ ngực không?”

Hắn hỏi vậy xong còn làm động tác cố thoát khỏi tay của Kỳ Hòa Tu.

Kỳ Hòa Tu bị ép đến không còn cách nào khác, xấu hổ co quắp ngón chân, nhưng vẫn nói ra lời đối phương muốn nghe, “Thích... umm... thích!”

“Thích cái gì?” Thiên Cảnh đế vẫn kiên quyết truy hỏi, nhất định muốn Kỳ Hòa Tu nói ra những lời dâʍ đãиɠ kia.

Toàn thân Kỳ Hòa Tu hiện lên màu hồng nhạt, y cố gắng mở miệng nói, “Thích... thích đệ chạm vào ngực ta... uhm... đồ khốn nạn!”

Y vừa nói, vừa xấu hổ đến suýt rơi nước mắt.

Tên khốn này rốt cuộc phải đẩy y đến mức độ nào mới buông tha đây?

Rõ ràng bản thân đã nghĩ vì hắn... muốn nhanh chóng giải độc cho hắn!

Thiên Cảnh đế cũng biết đây đã là cực hạn của hoàng huynh.

Thật ra chính hắn cũng không nhịn được nữa.

Vì vậy, hắn hôn lên khóe môi Kỳ Hòa Tu, sau đó lại xé áo đối phương, chỉ là lần này khiến cơ thể y càng lộ ra hơn...

Cặρ √υ' của Kỳ Hòa Tu đều lộ ra trước mắt hắn, hạt lạc bên trên đỏ đến mức như sắp chảy máu.

Nhân lúc Kỳ Hòa Tu xấu hổ không nói nên lời, Thiên Cảnh đế liền luồn một tay qua nách đối phương, véo bộ ngực hồng đào chín mọng, một tay vươn về phía hạ thân của y thăm dò…

Thiên Cảnh đế vén áo bào của Kỳ Hòa Tu lên, xâm nhập vào tiết khố của y, chạm vào mầm thịt.

Mầm thịt đã cứng lên, nhưng lại nhỏ đến đáng thương. Thiên Cảnh đế cưng chiều xoa nắn vài cái, tiếp tục nói ra những lời không đứng đắn, “Chỗ này của hoàng huynh rất có tinh thần, xem ra rất thích bị ta sờ.”

Lúc hắn nói, lực trên tay kéo đầṳ ѵú của Kỳ Hòa Tu mạnh hơn, khiến Kỳ Hòa Tu không kiềm chế được mà kêu lên, “A...”

Theo thanh âm đó, mầm thịt của y run rẩy hai lần trong tay của Thiên Cảnh đế, hơn nữa thiếu chút nữa thì bắn ra.

Y khó khăn lắm mới kiềm chế được sự xung động này, nhưng Thiên Cảnh đế càng lúc càng quá đáng, “Hoàng huynh sướиɠ không? Nếu không sướиɠ, vậy để ta tìm cách khác.”

Kỳ Hòa Tu thấy hắn vậy liền không nói nên lời, chỉ có thể tức giận cắn hắn một cái.

Tuy y tức giận, nhưng vẫn không thật sự dùng sức. Thiên Cảnh đế chém gϊếŧ trên chiến trường bao năm, căn bản không xem chuyện này là gì, hơn nữa còn cảm thấy tình thú mà hừ một tiếng.

Sau đó Thiên Cảnh đế cúi đầu xuống, mạnh mẽ liếʍ dọc nhũ hoa của Kỳ Hòa Tu, cuối cùng đem đầṳ ѵú đỏ ửng nhét vào trong miệng... giọng của hắn có chút mơ hồ nói, “Thích như vậy không?”

Môi lưỡi nóng bỏng, lúc nói chuyện lần lượt chạm vào nhũ hoa hồng hào...

Kỳ Hòa Tu chỉ vì hành động này mà không nhịn được nữa, trực tiếp bắn ra chất lỏng trắng đυ.c lên người Thiên Cảnh đế, còn khiến tiết khố của y ướt sũng.

Thiên Cảnh đế cảm nhận được, hắn tiếp tục xoa nắn vật nhỏ vừa xuất tinh mà mềm nhũn, sau đó cười nói, “Hoàng huynh bắn rồi... sướиɠ như vậy, có phải muốn bị thao không?”

Kỳ Hòa Tu vì bắn ra nên đã tỉnh táo hơn một chút.

Tác dụng của phần tủy đan lên nam nhân là ép người ta giao hợp rồi xuất tinh, tuy y là người song tính, nhưng vẫn có bộ phận của nam giới.

Bởi vì lời nói và động tác của Thiên Cảnh đế, nhiệt độ trên người Kỳ Hòa Tu không những không mất đi, mà còn khiến cơ thể y nhạy cảm hơn.

Đặc biệt là mầm thịt kia của y, sau khi bắn xong căn bản không chịu được sự đυ.ng chạm, thậm chí còn bắt đẩu nhỏ ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Y “uhm” một tiếng, vốn muốn Thiên Cảnh đế buông tay ra, nhưng lại ngoài ý mà ngửa ra sau, ngực không tự chủ được ưỡn lên, thiếu điều đem cả bầu ngực nhét vào miệng Thiên Cảnh đế.

Đối phương vô cùng thích thú trước hành động này của y, hắn lập tức ngậm lấy khối thịt mềm kia, thậm chí còn hung hăng mυ'ŧ đầṳ ѵú của y.

Kỳ Hòa Tu chỉ cảm thấy ngực mình sưng lên, có một luồng nóng không thể tiêu tán, mầm thịt của y cũng vậy... Hai nơi dường như có hai ngọn lửa, bị hành động của Thiên Cảnh đế châm ngòi, sau đó thiêu rụi tất cả.