Đã được đọc rồi, cho dù cậu có muốn thu hồi lại cũng không kịp nữa.
Du Tâm Kiều: “…..”
Tiếu Khai Nhan đắc ý mà nói: “Tôi giúp cậu thử lòng cậu ấy, nếu cậu ấy thật lòng để ý đến cậu thì nhất định sẽ tới đây trong vòng nửa tiếng nữa.”
“Nhưng mà cậu ấy đang làm việc mà? Cậu ấy rất bận đó!”
Du Tâm Kiều mở giao diện cuộc gọi lên đang chuẩn bị gọi điện cho anh thì Tiếu Khai Nhan hỏi cậu: “Cậu không muốn biết sao?”
Cậu dừng động tác lại một lát, ngón tay của cậu chỉ cách màn hình điện thoại vài xăng ti mét mà thôi.
“Công việc thì làm lúc nào mà chả được, nhưng mà vợ thì chỉ có một mà thôi.” Tiếu Khai Nhan khoanh tay lại: “Mặc dù có hơi quá đáng nhưng đây là cách tốt nhất để thử lòng Từ Ngạn Hoàn rồi.”
“Cậu thật sự không muốn biết sao?”
Làm sao mà cậu không muốn chứ.
Một khoảng thời gian nữa trôi qua, Du Tâm Kiều đấu tranh giữa đạo đức con người và ham muốn cá nhân. Cuối cùng thì cái vế sau đã đánh bại đạo đức của con người.
Để cậu ích kỉ thêm một lần này đi, Du Tâm Kiều liền hít một hơi thật sâu.
Có được đáp án thì tôi có thể buông tay rồi.
Giống như cậu không hề tự tin về khả năng của cậu với Từ Ngạn Hoàn, nên Du Tâm Kiều cũng vô cùng bi quan đối với kết quả hiện tại.
Vì vậy khi Từ Ngạn Hoàn xuất hiện trước mặt của cậu với bộ dáng đầy bụi bẩn cùng với việc thở dốc không ngừng. Làm một vị luật sư anh cần phải duy trì hình tượng bên ngoài của mình không lộn xộn mọi lúc mọi nơi. Phản ứng đầu tiên của Du Tâm Kiều đó là không biết nên trả lời với anh như thế nào.
Cậu cũng không biết, nếu là Du Tâm Kiều năm hai mươi buốn tuổi thì cậu sẽ giải quyết tình huống này như thế nào.
Mặc dù Từ Ngạn Hoàn đang vô cùng gấp gáp những vẫn rất bình tĩnh như lúc trước. Anh không hỏi đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi tại sao lại gửi cho anh đoạn tin nhắn khó hiểu đến như vậy mà chỉ hỏi: “Bị thương ở chỗ nào rồi? Để tôi xem thử xem nào.”
Du Tâm Kiều bị anh đè vai đến mức không nhúc nhích được. Cậu ngước mắt lên thì thấy Tiếu Khai Nhan chỉ vào đồng hồ đếm số treo trên tường. Từ lúc gửi tin nhắn cho đến khi anh chạy tới cũng chỉ có 19 phút 23 giây mà thôi.
Lúc mà Từ Ngạn Hoàn nhận được tin nhắn kia thì cũng không gọi điện hỏi đã xảy ra chuyện gì, cũng không có thời gian để trả lời tin nhắn mà nhân lúc mọi thứ vẫn chưa được rõ ràng đã ngay lập tức chạy tới tìm cậu.