Cậu đau khổ phát hiện ra bản thân cậu thật sự không nghĩ thông được một cái gì cả. Vừa tìm được một ít thông tin mới thì lại bắt đầu đứng ngồi không yên khi nghĩ tới nó.
Du Tâm Kiều nghiêng đầu nằm lên quầy bar sau đó mở điện thoại lên xem. Màn hình điện thoại đang hiện lên một trang web về công ty luật Sao Thần, Lục Mộng.
Giám đốc công ty luật là một vị luật sư nữ, nhìn tấm ảnh thì có lẽ không quá 30 tuổi. Mặc dù không còn ở độ tuổi thanh xuân nữa, nhưng khí chất lại vô cùng xuất chúng. Nhìn vị luật sư ấy vẫn tỏa ra sự hấp dẫn khó mà chối từ.
Rất khó để cậu không nhớ đến những cuộc cãi vã trước đây. Du Tâm Kiều liền buông điện thoại xuống, giữ đầu óc của cậu thoải mái nhất có thể, không ép buộc bản thân nhớ đến những điều cậu không muốn nhớ tới.
Tiếu Khai Nhan ở bên cạnh đột nhiên hỏi cậu: “Ê, cậu bảo là căn nhà hiện tại cậu đang ở là do Từ Ngạn Hoàn mua. Vậy diện tích của căn phòng đó như thế nào, giá tiền ra sao?”
Du Tâm Kiều nói ra tên của một tiểu khu, Tiếu Khai Nhan vô cùng kinh ngạc mà nói: “Chính là cái khu ở gần đây á. Phòng ở đó ít nhất cũng là sáu con số trở lên đúng chứ. Không phải cậu đã từng nói với tôi điều kiện của cậu ấy không tốt sao?”
“Thì năm đó không tốt thật, còn hiện tại thì tôi không biết.” Du Tâm Kiều yếu ớt mà trả lời. Cậu cảm thấy bản thân dạo gần đây nói câu “tôi không biết” này còn nhiều hơn cả Du Tâm Kiều năm mười tám tuổi.
Tiếu Khai Nhan vẫn đang phân tích tình hình: “Theo tôi thấy nha, cậu ấy dám viết tên cậu lên sổ đứng tên nhà cũng là nói rõ cậu có vị trí nhất định trong tim cậu ấy.”
“Nói không chừng lúc đó tôi cầm dao kề vào cổ cậu ấy bắt cậu ấy viết ấy chứ.”
“Hai người không ngủ chung giường hả?”
“Tôi có tìm thấy quyển sách của cậu ấy dưới gối. Có thể thấy phòng ngủ hiện tại là của cậu ấy, còn tôi ngủ phòng bên cạnh.”
“Cậu không thể nào tự tin về bản thân mình được một chút hay sao?”
“Không có. Đã bị đối phương từ chối một lần rồi, ai còn dám tin tưởng nữa chứ.”
…..
Sự im lặng bất ngờ ập đến khiến Du Tâm Kiều cảm thấy có gì đó không ổn.
Cậu ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tiếu Khai Nhan đang cầm điện thoại đặt lại lên bàn. Trên mặt biểu hiện ra vẻ đã đạt được ý đồ, cái vẻ mặt mà cậu đã quen thuộc từ rất lâu.
Cậu vội vàng cầm lấy điện thoại của mình rồi mở lên. Giao diện đang hiện lên ở màn hình tin nhắn, đối tượng được nhắn tin chính là Từ Ngạn Hoàn. Nội dung của tin nhắn là----Tiểu Kiều bị thương rồi. Đằng sau còn kèm theo địa chỉ của quán bar.