Sở Dục nghĩ thầm trong lòng, đang định đẩy cửa đi vào thì đúng lúc này, di động đổ chuông.
Là Tư Thừa gọi tới.
Nhớ tới chuyện của Sở Dao, Sở Dục lập tức đóng cửa lại đi tới phòng khách nhận điện thoại, báo cáo việc này cho Tư Thừa.
Sở Dao ở trong phòng ngủ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, đầu nhỏ cọ cọ trong lòng Kỳ Cảnh, mũi ngửi thấy hương gỗ thanh mát đặc trưng của người đàn ông. Bàn tay men theo bụng nhỏ sờ soạng giữa hai chân anh ta theo thói quen của cơ thể.
Cô thò ngón tay khẽ chọc lên chiếc lều căng phồng to tướng, sau đó hai ngón kéo khóa, bàn tay nhỏ cực kỳ quen cửa quen nẻo chui vào trong qυầи ɭóŧ của người đàn ông, xoa nắn thứ đồ nửa mềm kia.
Lúc này Kỳ Cảnh thắt chặt cơ đùi và bụng nhỏ, dưới sự trêu chọc một lát của bàn tay nhỏ kia, gậy thịt biến thành thanh sắt cứng rắn, nhưng anh ta vẫn nhắm chặt mắt như thể vẫn chìm trong mộng.
Lúc này Sở Dao hơi gấp gáp, nếu là trước kia, người đàn ông ngủ bên cạnh phát hiện cô đã tỉnh thì chẳng cần cô làm gì đã dựng thẳng gậy thịt, đè cô lên giường cᏂị©Ꮒ rồi.
Sao người này không phản ứng chút nào thế?
Hiện giờ, cô cơ bản chưa tỉnh táo hẳn, chỉ tưởng mình vẫn đang ở tận thế đời trước, cũng không ý thức được mình đã trở lại bảy năm trước.
Nhìn người đàn ông trên giường là Kỳ Cảnh, hiển nhiên phản ứng đầu tiên của chiếc đầu nhỏ bị úng nước chính là, đây là người đàn ông của mình, có thể ngủ.
Đâu nghĩ tới mình và Kỳ Cảnh bây giờ chỉ là hai người xa lạ.
Gậy thịt trong tay càng lúc càng lớn, nhưng người đàn ông không hề nhúc nhích. Sở Dao hơi tức giận, hất chiếc chăn mỏng trên người mình rồi nhổm dậy, kéo mạnh quần của người đàn ông.
Sau đó, cô đẩy cơ thể chàng trai đang nằm nghiêng sang một bên.
Kỳ Cảnh bị cô tấn công bất ngờ như vậy, cả người nằm nghiêng trên giường, gậy thịt bắn ra khỏi qυầи ɭóŧ sừng sững giữa hai chân.
Anh ta thầm chửi “đm” trong lòng, đỉnh đầu của dươиɠ ѵậŧ đột nhiên bị thứ gì đó trơn ướt liếʍ hai cái.
Gần như anh ta khẽ đẩy hông theo bản năng, qυყ đầυ thô tròn bóng bẩy đâm vào khoang miệng ẩm ướt, mềm mại và ấm áp, rìa thân gậy cọ qua hàm răng nhỏ xinh của cô gái làm anh ta rùng mình.
Con mẹ nó, sướиɠ quá!
Một nửa cây gậy thịt đã cắm vào trong miệng cô gái, Kỳ Cảnh dứt khoát không giả vờ nữa, anh ta mở mắt ra, đôi mắt màu lam xám tràn đầy du͙© vọиɠ.
Anh ta cúi đầu, ngắm cô gái đang nửa quỳ dưới bên hông mình, gò má bị gậy thịt của anh ta chọc phồng phồng, du͙© vọиɠ mãnh liệt dâng trào trong lòng. Một bàn tay to giữ lấy đỉnh đầu của cô, đẩy mạnh eo, hung hăng chọc vào khoang miệng cô gái, cắm rút liên tục mười mấy cái.
“Ưm, ưm, ưʍ...” Sở Dao bị anh ta giữ đầu cắm sâu tận cổ họng, làm cô ngạt thở, đau đớn, tê dại cùng với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi bị cưỡng ép xâm phạm, lập tức bị thọc đến độ hai mắt trợn trắng, bắp chân cũng không ngừng co rút.
Kỳ Cảnh nhìn cơ thể cô giật giật, dáng vẻ lật trắng mắt vì bị mình cᏂị©Ꮒ tới mức cao trào không biết trời trăng thì lòng cực kỳ kích động. Gậy thịt mắc kẹt trong khoang miệng hoàn toàn mất khống chế, bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc.