Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 62: Em gái chua chát 3

Ánh nắng nhẹ nhàng có chút thoáng mát soi sáng từng con đường lớn làm cho bầu không khí càng thêm dễ chịu và thoải mái hơn .

Trong căn biệt thự sang trọng xung quanh có rất nhiều người bảo vệ ấy có hai hình dáng đang ngồi đối diện với nhau , hình dáng này nếu không phải là Lục Lâm Phong và em gái hắn thì còn ai vào đây chứ .

Trong bầu không khí mát mẽ trong căn biệt thự ấy có một chút gì đó không đúng lắm , Lục Lâm Phong nghe được em gái bảo bối của mình nói như thế thù củng không làm ra vẽ mặt tươi cười nữa mà trầm lặng đi hẳn .

Lục Lâm Phong lạnh lùng hướng phía em gái bảo bối của hắn nói .

----- Em gái bảo bối ! Thường ngày con gái bọn em thích gì nhất ?------

Lục Gia Nhi đang châm chú thưởng thức những món ăn ngoan miệng trên bàn nhưng khi nghe được những câu hỏi của anh trai lạnh lùng , thì Lục Gia Nhi muốn phun cả thức ăn ra bên ngoài .

Nhưng phải nói là Lục Gia Nhi tâm tính củng rất tốt nên kiềm chế được tâm tính của mình , bỡi vì nếu người khác nói mặt trời mọc hướng tây cô còn tin hơn cả chuyện anh trai lạnh lụng của mình quan tâm đến sở thích của phụ nữ.

Lục Gia Nhi lấy lại bình tĩnh nhìn hướng Lục Lâm Phong đáp .

----- Anh muốn mua quà tặng mẹ thì bảo em là được rồi ! Không cần phải bỏ tâm tư như thế đâu ?------

Lục Gia Nhi nói ra những lời này mặt nổi thì là muốn thay hắn làm việc ,nhưng suy nghĩ vào sâu xa hơn là muốn thăm dò thử anh trai khó ưa này của mình thật sự biết quan tâm người khác hay sao .

Lục Lâm Phong hắn là một người tính khí thẳng thắng rõ ràng càng không hiểu được tâm lý của phụ nữ , nên càng không hiểu được câu nói hàm ý của em gái mình nên lời nói củng có chút dịu đi .

Lục Lâm Phong đáp lời .

------ Em gái bảo bối ! Anh trai có thể mua quà tặng mẹ thì không phải sẽ vui hơn hay sao ? Nếu để em mua thì còn gì là lòng hiếu thảo nữ chứ ?------

Nghe được câu nói đầy vẽ chính chắn này của hắn thì trong lòng Lục Gia Nhi không nhịn được cười , những cô củng đã cố kiềm nén lại cảm xúc hướng phía Lục Lâm Phong đáp .

----- Nếu anh trai muốn mua quà có phụ nữ thì chỉ cần có lòng là được rồi ! Nếu người được tặng quà có tình cảm với anh thì cho dù là gì người đó đều thích cả !------

Lục Gia Nhi ra vẽ hiểu biết nói xong lại gắp thức ăn vào miệng mà nhai trông rất ngoan , nhưng sâu trong ánh mắt của Lục Gia Nhi là một sự thẩn thờ như đang suy nghĩ thứ gì đó mà không muốn cho ai biết vậy .

Lục Lâm Phong nghe được câu trả lời của em gái mình thì sắc mặt vui vẽ lên hẳn , ánh mắt có chút ôn nhu hiếm có hướng phía Lục Gia Nhi .

Lục Lâm Phong đáp lời .

----- Anh biết rồi ! Cảm ơn em gái bảo bối ?-----

Lục Lâm Phong nói xong thì ánh mắt không biết vô tình hay cố ý lại hướng khuôn mặt vào trong phòng bếp trông rất châm chú .

Hắn bây giờ củng đã rất châm chú nhìn hình dáng nhỏ nhắn có chút đáng yêu kia của Cố Giai Giai , phải nói là hắn mê mẩn hình ảnh này thì phải có dù Cố Giai Giai có làm gì thì hắn đều thấy vui cả .

Không biết thời gian trôi qua được bao lâu Cố Giai Giai từ trong phòng bếp bước ra khỏi căn phòng có một chút nóng bứt ấy .

Cố Giai Giai hướng chiếc bàn đầy thức ăn ấy trưng bày thêm vài món ăn mình vừa mới nấu xong , Cố Giai Giai thấy được hình ảnh của hai anh em nhà này đang châm chú suy nghĩ thứ gì đó .

Càng khó chịu hơn là cái lên Lục Lâm Phong khốn kiếp cứ nhìn mình châm chú như thế cho dù cô có quen thuộc đi nữa thì củng không thoải mái được .

Cố Giai Giai cuối đầu cung kính đáp .

------ Mời cậu chủ và tiểu thư dùng bữa !----