Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 58: Không quan tâm

Ánh nắng đang dần gay gắt chiếu thẳng vào trên chiếc giường khá xa hoa đầy sang trọng có một hình dáng người con gái khá nhỏ nhắn đang nằm trông khá xinh xắn .

Trong căn phong sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu ấy có hai người đang nói chuyện rất là châm chú , nhìn lại càng thấy rõ ràng hơn nếu hai người này không phải Lục Lâm Phong và em gái hắn thì còn ai vào đây chứ .

Có lẽ là hai người đang nói chuyện châm chú nên củng chẳng biết là cô gái nằm phía sau giường đã tỉnh lại từ lúc nào không hay .

Phải nói là Cố Giai Giai đã tỉnh lại từ khi nghe tiếng có người đi vào nhưng vì ngại ngùng người khác thấy được khung cảnh đầy ám muội này nên mơi nhắm mắt vờ như ngủ .

Những lời mà hai người vừa vang lên cô đều đã nghe rất từng chữ một , càng nghe rõ ràng câu nói vừa lúc nảy Lục Lâm Phong mới lên tiếng .

Phải nỏi bản thân cô củng không buồn phiền hay không cam tâm gì với lời của hắn cả , bỡi trước giờ cô củng tự hiệu với bản thân mình rằng nếu cái tên khốn kiếp ấy không gϊếŧ mình thì đã tốt lắm rồi nên bản thân củng vui vẽ với lời nói này của hắn .

Có khi bản thân cô lại vui vì nếu hắn chán ghét thì sẽ không giam mình tại nơi này nữa mà được rời đi , nhưng mà làm phiền người khác nghỉ ngơi vẫn là không tốt lắm .

Cố Giai Giai không muốn vờ như ngủ nữa mà nhẹ nhàng ngồi dậy cạnh giường , vì tư thế của Lục Lâm Phong hướng ra phía cánh cửa nên không thấy được hành động của cô .

Cố Giai Giai vội vã khoắc lên mình một chiếc váy dài qua đầu gối màu lam nhìn rất đơn giản nhưng không kém phần quyến rủ .

Đương nhiên người em gái bảo bối của hắn đang ngồi phía đối diện đã thấy được hành động của Cố Giai Giai như thế liền hướng Lục Lâm Phong nở nụ cười có chút gian xảo .

Lục Gia Nhi cười đáp lời .

---- Anh nói có thật không ? Anh chỉ xem cô gái này là đồ chơi thôi sao ? Vậy khi nào chán anh sẽ vứt bỏ như lời mình vừa nói à ? Vậy thì em củng không quan tâm đến chuyện của anh nữa ? ------

Lục Lâm Phong thấy được em gái hắn nói như thế với sức mê hoặc của câu cuối " vậy em củng không quan tâm đến chuyện của anh nữa ?" , thì hắn củng không kiềm được lòng mà vui vẽ .

Lục Lâm Phong nở nụ cười ôn hòa nhìn em gái bảo bối đáp lời .

---- Đúng như lời anh vừa nói ! Chẳng lẽ em không tin anh của mình hay sao ? Nếu không có việc gì thì em về chăm sóc mẹ đi !-----

Lục Lâm Phong nói như thế chủ yếu là tìm cách đuổi em gái bảo bối của mình mà thôi , không muốn đứa nhóc này vì người khác mà cả ngày rảnh rỗi tới làm phiền mình .

Nhưng mà trong không khí đang hòa hướng vui vẽ ấy của Lục Lâm Phong còn chưa tồn tại được bao lâu ,thì chợt có một tiếng nói vang lên đánh tan đi niềm vui ngắn ngủi mới vừa có .

Cố Giai Giai miểm cười khá ôn nhu nhìn hướng Lục Gia Nhi cung kính nói .

----- Lục tiểu thư ! Hay là cô ở lại dùng bữa sáng rồi hãy đi ! Hôm nay tôi sẽ chuẩn bị vài món ngoan xem như cảm ơn cô vì đã có phần chiếu cố tôi !-----

Phải nói là Cố Giai Giai rất có hảo cảm với em gái hắn ,tuy là cô nhóc này có một chút bướng bỉnh ưa ngạnh nhưng chẳng gây khó dễ gì với cô cả.

Nếu như có ép buộc gì Cố Giai Giai thì toàn là những chuyện bản thân cô muốn còn không được ấy chứ .

Bản thân cô biết là muốn thoát ra khỏi đây một cách an toàn thì rất cần đến người em gái của ma vương này nên mới mời cô ở lại dùng bữa sáng .