Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 57: Em gái phát hiện

Thời gian bất chợt trôi đưa mang đêm đen tối ấy dần tan biết ,ánh mình minh bắt đầu ló dạng sửi ấm đi từng còn đường lớn nhỏ .

Dưới căn biệt thự sang trọng có rất nhiều người đang bảo vệ ,bên ngoài chiếc sân vườn rộng lớn đầy xanh mát ấy chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu mà thôi.

Trong một căn phòng sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu ấy có hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang ôm chặt lấy nhau mà ngủ rất ngoan lành .

Ánh nắng càng chiếu gay gắt mà soi sáng vào khung cửa sổ đi tới khuôn mặt trắng noãn nhỏ nhắn kia của Cố Giai Giai đang kép mờ đôi mắt .

Có lẽ vì đã quá mệt mỏi nên bản thân Cố Giai Giai củng không bị làm phiền bỡi ánh nắng gay gắt ấy ,nhưng không khí yên tĩnh đến đáng sợ này chưa tồn tại được bao lâu thì phía bên ngồi truyền theo tiếng bước chân mà vang lên .

------ Két…két…két…-------

Âm thanh tiếng mở cửa vừa vang lên bầu không khí càng lạnh lẽo hơn , người vừa bước vào trong này khuôn mặt có phần thanh tú , ngũ quan tinh xảo và đặc biệt là trên người lại phát ra một khí chất khá kiêu ngạo nếu đây không phải em gái của ác ma Lục Gia Nhi thì còn ai vào đây chứ.

Lục Gia Nhi ngày hôm nay vốn dĩ định tới thăm anh trai buổi sáng sớm và có ý định muốn giúp chị Hàn Tuyết ở bên cạnh hắn , nhưng mà Lục Gia Nhi thấy được cảnh thân mật của hai người nằm trên chiếc giường sang trọng thì quên luôn cả tức giận .

Lục Gia Nhi khuôn mặt đỏ rực khi thấy được cảnh thân mật và ăn mặt thiếu vải của hai người , nhưng khoảng vài phút sau thì cô củng lấy được tinh thần mình hướng Cố Giai Giai .

Lục Gia Nhi tức giận hét lớn .

----- Hai người đang làm gì thế ! Con người làm dơ bẩn kia còn giám quyến rủ anh tôi à !-----

Lục Gia Nhi nói xong thì lại tức mà thở hồng hộc như đang muốn nói hết nỗi buồn bực trong lòng mới chịu buông tha .

Nhưng hai người nằm trên chiếc giường sang trọng kia đã nghe được lời nói của Lục Gia Nhi , Lục Lâm Phong nhanh chóng mở đôi mắt có phần đen nhánh kia hướng về phía phát ra âm thanh liền nhíu đôi chân mày .

Lục Lâm Phong lạnh lùng nói .

----- Em có biết mình đang làm phiền tới anh không ? Anh ngủ với người nào thì liền quan gì tới em ? Em đâu có phải vợ anh sao mà quản chuyện lắm thế ?-----

Phải nói là tình huống lúc này Lục Lâm Phong còn tức giận hơn ai hết , bản thân hắn đang thoải mái nằm trong lòng Cố Giai Giai lại bị người đánh phá , nhưng người này là em gái bảo bối của mình thì càng khó chịu hơn .

Nếu như người trước mặt này không phải là em gái bảo bối kia củng mình thì hắn củng chẳng ngại gì liền nhắc cho đối phương một đòn nhớ đời .

Nhưng mà Lục Gia Nhi thấy trước giờ người anh trai trước mặt luôn nuông chiều mình nhưng hôn nay lại quát mắt liền trong lòng liền uất ức , trên khuôn mặt xinh xắn có phần kiêu ngạo kia không kiềm được đôi mắt chợt đỏ hoe như trái cà chua .

Lục Gia Nhi liền uất ức nhìn hướng Cố Giai Giai vẩn còn nhắm mắt mà nói.

---- Tại…tại…tại con hồ ly kia quyến rủ anh mới lớn tiếng với em , em phải về bảo mama đuổi người này ra khỏi đây ! Anh cứ chờ mà xem !----

Hình ảnh nhỏ nhắn của Lục Gia Nhi đang tức giận mà nghiến răng kèn kẹt ngay lúc này củng thật giống một được con nít bị ai gành mất đồ chơi củng có một chút đáng yêu .

Lục Lâm Phong nghe thấy lời nói không mấy thiện cảm kia của em gái mình thì lạnh lùng đáp .

---- Em gái bảo bối đừng lo ! Anh thấy người này củng có một chút hương vị nên mới thử cảm giác, vài bữa nữa anh chán tự giác sẽ đuổi mà thôi không cần em gái bảo bối phải bận tâm hay tức giận !-----