Dưới căn biệt thự sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu ấy , vào phía bên trong căn phòng không khí lúc nảy yên tĩnh hẳn đi .
Một bầu không khí lạnh lẽo đang lang tỏa khắp căn phòng như muốn đóng băng hết những thứ mà nó đã đi qua .
Trong căn phòng đó có ba hình dáng rất là quen thuộc đến mức chẳng cần nhắc tên củng có thể biết được rằng chẳng phải mấy người Lục Lâm Phong thì chẳng còn ai vào đây cả.
Lục Gia Nhi và Lục Lâm Phong củng không ngờ là Cố Giai Giai lại lên tiếng trong lúc hai người vui vẽ nói chuyện như thế này .
Lục Lâm Phong không ngờ rằng những gì mình vừa nói đều lọt vào đôi tai trắng như bông tuyết kia của Cố Giai Giai .
Nếu như bình thường thì hắn củng không để ý vì những lời mà mình vừa nói, nhưng mà hôm nay hắn nói lúc Cố Giai Giai đang ngủ cái cảm giác mà thấy rằng cô nghe được rất giống như vừa bắt mình " gian díu với cô gái khác trên giường vậy ".
Bây giờ trong lòng Lục Lâm Phong muốn nhanh chóng nói rằng lời mà mình vừa nói chỉ là " muốn đuổi em gái mình đi mà thôi chứ không phải như thế ".
Lục Lâm Phong hắn muốn giải thích là “Hắn không xem cô như lời mà mình vừa nói , thật sự hắn rất cần Cố Giai Giai !”
Bản thân hắn càng muốn nói hơn là " Chỉ cần cô chịu ở bên cạnh mình , thì bản thân cô muốn như thế nào đều được cả , chỉ cần cô không rời đi là được !-----
Nhưng những lời nói đang suy nghĩ trong lòng ấy hắn không thể nào nói ra nổi , nhìn ấy ánh mắt và sự vô tư của Cố Giai Giai thì trong lòng hắn phát ra một nỗi sợ hãi không thể kìm chế được .
Có lẽ là vì Lục Lâm Phong hắn thật sự rất cần cô ở bên cạnh , không muốn cô rời đi nhưng mà bắt được ánh mắt ấy lòng hắn lại hoảng loạn .
Nhưng mà những điều mà trong lòng Lục Lâm Phong đang suy nghĩ tất nhiên là không ai biết cả , em gái bảo bối của hắn thấy Cố Giai Giai nói như thế tâm trạng củng tốt lên hẳn.
Lục Gia Nhi nở nụ cười khá xinh đẹp đáp lời .
---- Được ! Tôi xem như nể mặt anh Lâm Phong , chị mau xuống chuẩn bị món ăn đi !----
Cố Giai Giai củng đáp lại bằng một nụ cười có phần ôn nhu .
---- Vâng tiểu thư !------
Nói xong những lời này thì Cố Giai Giai củng không đời ai nói thêm gì nữa liền nhanh chóng bước ra khỏi phòng .
Thấy Cố Giai Giai vừa ra khỏi phòng Lục Lâm Phong hình như không kiềm được cảm xúc của mình đôi bàn tay tạo lại hình nắm đấm rất chắt chắn .
Trong lòng hắn vẩn luôn cố nén cảm xúc của mình , nếu như người đứng trước mặt này không phải em gái mình thì hắn củng không nhẫn nhịn mà muốn gϊếŧ người mất rồi .
Nhưng đáng tiếc người trước mặt là em gái bảo bối của hắn, Lục Lâm Phong có tức giận thì củng phải nuốt hết vào trong bụng .
Cái cảm giác này làm người ta không dễ chịu một chút nào cả , Lục Lâm Phong hít một hơi sâu lấy lại cảm xúc của mình nhìn vào hướng Lục Gia Nhi .
Lục Lâm Phong lạnh lùng nói .
----- Là em cố ý đúng không ? ------
Lục Gia Nhi có phần sợ hãi đáp .
---- Em không có ! Chẳng phải anh nói chỉ xem cô ấy là món đồ chơi hay sao ? Tại sao anh lại nhìn em như thế ?-----
Lục Lâm Phong cảm thấy mình làm hơi quá lộ , nếu như mình nói thẳng ra là quan tâm Cố Giai Giai thì công sức nói dối với đứa nhóc này hoàn toàn là vô ích hết cả.
Nếu như mình nói như thế thì chắc chắn con nhóc này sẽ tìm cách tới phiền phức mình với Giai Giai .
Lục Lâm Phong nở nụ cười giượng đáp lời .
---- Em gái bảo bối anh không có ý đó , nhưng cái cảm giác bị em lừa không dễ chịu chút nào cả !-----