Nam Chủ Hắn Hàng To Xài Tốt

Quyển 1 - Chương 5: Nho nhỏ mềm mềm, còn rất thích ngủ

Người nam nhân hơi mím nhẹ môi mỏng, chân mày dường như nhíu lại một ít, gương mặt lạnh nhạt thường ngày hơi hơi nóng lên, tầm mắt nhanh chóng thu hồi khỏi thân ảnh phía trước.

“Ân……”

Thế nhưng tầm mắt nam nhân vẫn bị thu hút phải quay lại nhìn bởi âm thanh nhẹ phát ra từ thân ảnh yêu kiều đó.

Trên gương mặt ngây thơ đáng yêu, đôi mắt người thiếu nữ vẫn đang nhắm chặt, chỉ có hàng long mi cong vυ't nhẹ nhàng rung động, đôi môi nhỏ xinh hé mở “Bạch Lộ ca ca……”

Đôi mắt lạnh lẽo thường ngày nhẹ liếc qua tiểu mỹ nhân, phát giác hai mắt nàng vẫn còn nhắm lại, bộ ngực nhẹ nhàng phập phồng theo từng hơi thở.

Nàng chưa trưởng thành, thân thể phát dục vẫn chưa đủ thành thục.

Người nam nhân mặc áo bào thu hồi suy nghĩ, không có ý định đánh thức nàng, chỉ nhẹ ngồi xuống mép giường an tĩnh mà xem dung nhan đang ngủ của nàng

Nho nhỏ mềm mềm, còn rất thích ngủ.

Rõ ràng không phải người mang thai, lại còn thích ngủ hơn so với bất kỳ ai.

Sâu trong đáy mắt nam nhân lóe lên một tia ý cười.

“Ân…”

Lúc này, bàn chân trắng nõn của thiếu nữ hơi giơ lên, cách lớp áo bào cọ cọ nơi eo của người nam nhân đang ngồi ở mép giường. Cọ một lúc không cảm nhận được sự đáp lại, ngón chân nhỏ xinh liền lén lút xâm nhập sâu hơn, lướt qua áo bào, kề sát áσ ɭóŧ mà tiếp tục khều nhẹ.

Người nam nhân nhẹ cong lên môi mỏng, dù biết nàng đã tỉnh, chỉ là giả vờ ngủ, cũng không ngăn lại chân nàng mà vẫn lẳng lặng ngồi im nơi đó.

Tiểu nhân nhi vẫn không nhận được hồi đáp, ngón chân càng thêm không kiên dè, nương theo tình thế "người vẫn đang ngủ" liền tiếp tục di chuyển đến đùi trong của nam tử cọ cọ. Rồi càng thêm có khuynh hướng dán đến nơi giữa hai chân nam nhân mà làm càn.

“Ưhm.” Bạch Lộ nhẹ giọng hừ một tiếng, bàn tay to liền bắt được bàn chân đang quấy rối kia.

Nhưng cảm giác chạm vào lòng bàn tay lại là một khối hơi hơi lạnh, lại có chút mềm mại.

Nam tử vẫn chưa nhận ra vật nắm trong tay chính là bàn chân trần nhỏ nhắn của cô nương người ta, bộ phận riêng tư vẫn thường phải gìn giữ, không được lộ ra cho người ngoài.

Rồi như ý thức được, nam tử lập tức buông tay, rút bàn tay mình về bên hông, cố tình lạnh lùng, mà nhàn nhạt hỏi: "Tỉnh?"

Qua một lúc lâu, cô nương trên giường mới như vừa thức giấc, từ từ ngồi dậy, ngơ ngác nhìn nhìn xung quanh, tay nhỏ sờ nhẹ lên đầu tóc rối do vừa ngủ dậy. Đôi mắt hạnh to tròn hơi hơi ướŧ áŧ, mông lung nhìn về phía nam nhân, nhẹ giọng trả lời "Ân.. không có"

Bạch Lộ nhìn nàng mấp máy môi đỏ, còn có đôi mắt ướŧ áŧ mông lung, đáy lòng chàng lướt qua một vài ý nghĩ xa xăm, nhưng rồi chàng lặng yên xua đi điều đó, bên ngoài chỉ ôn nhu nói "Nên dùng thiện"

“Có tôm bóc vỏ cùng canh trứng sao?”

“Không có.”

“Vậy ta không ăn.”

Bạch Lộ nghe thấy giọng điệu kiên quyết của nàng, thấy nàng nhẹ nhăn đôi lông mày cân xứng xinh đẹp lại không quá ủy mị của mình.