Nam Chủ Hắn Hàng To Xài Tốt

Quyển 1 - Chương 4: Là tiên tử phương nào

Bạch Lộ khựng lại một chút, ngay sau đó mím môi, “Không sao.”

“Nhưng……” Vân Sinh không quan tâm không được, hắn đi theo Thành Tử tám năm, phụ trách ăn uống sinh hoạt hàng ngày của Thánh Tử, vẫn là lần đầu thấy Bạch Lộ ăn cơm tối, vị cô nương trong các kia không tới, Thánh Tử đại nhân đều là một ngày một bữa.

Nhưng nếu Xảo Nhi cô nương không muốn ăn, đại nhân ập tức sai người đem thức ăn dọn xuống.

Cũng không biết Xảo Nhi cô nương là tiên tử phương nào, ngày ấy điện hạ đưa một người toàn thân đầy máu trở lại trong điện, từ đó về sau, cả người đại nhân đều thay đổi.

Cô nương Xảo nhi này chỉ là ở bên cạnh đại nhân mấy hôm đã có thể thay đổi tính cách đại nhân, nói gì nghe nấy.

“Vậy mọi thứ còn lại đã chuẩn bị xong hết chưa…” Nam nhân lạnh lùng nói.

“Vâng.” Vân sinh gật gật đầu.

Bạch Lộ cầm theo một ngọn đèn, quay đầu liếc nhìn nhóm người hầu phía sau cầm theo các loại hộp đồ ăn, đem dù đưa cho người hậu bên cạnh, đẩy cửa đi vào.

Bên trong màn lụa xanh mềm mại, một đôi chân trơn nhẵn mịn màng lười biếng gác lên chiếc gối thêu chim hoàng oanh và cành liễu xanh thắm, lộ ra chiếc lắc bạc ở mắt cá chân, dưới ánh nến càng thêm lung linh câu hồn.

Không gian lúc này chưa truyền đến tiếng vang gì lớn, cả phòng đều tĩnh lặng im ắng, mọi thứ như đang nghỉ ngơi lấy sức. Nhưng một tiếng kẽo kẹt của cửa lớn vang lên, cẳng chân nữ nhân trên giường nhẹ nhàng đung đưa run run.

“Ân……”

Theo chuyển động nhỏ của nữ nhân, eo nhỏ phập phùng, châm cài trên đầu cũng run run theo.

Mái tóc đen mượt nhu hoà rũ xuống vai ngọc, chậm rãi rơi xuống giường,một sợi rơi trên vạt áo hơi nhăn nhúm rối loạn, một sợi nhẹ nhàng rơi trên đôi mày đang dần nhíu lại.

Cánh tay nàng hơi hơi động đậy, tóc đen trên trán theo cử động của nàng mà rơi xuống trên đệm mềm mại, xanh đen đối lập, mỹ lệ ưu nhã.

Nam nhân trên thân mặc áo choàng trắng theo ánh trăng mà vào, hắn nhẹ nhàng tiến gần tới bên giường, thuần thục mà cởi ra áo choàng trên người, treo ở trên giá bên giường, sau đó cúi đầu cẩn thận đánh giá tiểu mỹ nhân tinh xảo trên giường.

Chăm chú nhìn tiểu mỹ thân dung nhan xinh đẹp trắng nõn bên dưới.

Đặc biệt là đôi lông mày lá liễu trên trán, đôi môi hồng hào ngọt ngào, không son không phấn cũng mỹ lệ nghiêng nước nghiêng thành. Đi xuống dưới cổ, ẩn ẩn có thể thấy mạch máu mỏng manh bên dưới làn da trắng như ngọc, nếu hít sâu một chút, có thể ngửi thấy hương thơm hoa sữa từ thân thể nàng toả ra tứ phía.

Hắn nhàn nhạt mà liếc mắt một cái vạt áo hỗn loạn trước ngực nàng, nơi này sớm đã lộ ra một nửa da thịt trắng nõn tròn trịa, vυ' tròn trắng trơn nhẵn như ngọc theo hô hấp của nàng mà hơi hơi rung động.