Edit: Cục Cơm Nguội
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay
“Nhật Ký Trưởng Thành Của Diễn Viên” mùa hai mời ba vị giám khảo là đạo diễn nổi tiếng Tưởng Sóng, cựu ảnh đế Tiêu Hoành Quang cùng với nhà sản xuất nổi tiếng Vu Uyển.
Cả ba đều là người có tiếng tăm trong giới nên hầu hết diễn viên trẻ khi đối mặt với họ đều không khỏi lo lắng, cho dù là hài kịch có thể tự do phát huy khả năng thì cũng rất khó thể hiện được hết kỹ năng diễn xuất của mình.
Vào khoảnh khắc Dịch Lam xuất hiện trên sân khấu, đôi mắt Vu Uyển lập tức sáng lên, cô hơi quay đầu lại thì thầm với người bạn cũ Tưởng Sóng: “Thần thái của cậu bé này tốt thật.”
Tưởng Sóng gật đầu, nói với cô: “Đứa nhỏ này rất có tiềm năng.”
Theo ý kiến của ông, mặc dù kỹ năng diễn xuất của Dịch Lam có vẻ chưa được học tập nhiều, quá dựa vào cảm xúc, bản năng và vẫn còn rất nhiều nét cần được mài giũa tinh tế, nhưng cũng chính vì điều này đã làm cho tài năng và sự nhanh nhẹn của Dịch Lam được thể hiện mà không có bất kỳ sự rập khuôn nào, điều này đã thu hút ông cùng Vu Uyển.
Sau màn mở đầu, sáu người cùng xuất hiện trên trung tâm sân khấu trong tiếng vỗ tay của khán giả, chờ đợi lời nhận xét của ban giám khảo.
Vu Uyển là người cầm micro đầu tiên, nhận xét từng người.
“Nhất Hạ, tiết tấu biểu diễn của em thật sự rất tốt, lời thoại cũng phong phú hơn các diễn viên khác, đây là lợi thế của em.”
Vu Uyển nói tiếp: “Nhưng cảm xúc của em chưa được trọn vẹn, có nhiều chỗ chưa được bứt phá, hiểu ý tôi không?”
Tần Nhất Hạ thẳng lưng, vội vàng gật đầu.
“Đỗ Thiên Thu, cậu cũng không phải là một diễn viên mới nữa, cậu đã tích lũy được rất nhiều kỹ năng diễn xuất.”
Vu Uyển lại nhìn về phía Đỗ Thiên Thu: “Nhưng vấn đề ở đây là…… cậu dùng quá nhiều kỹ năng. Đây chỉ là hài kịch, có thể cậu không chú ý tới, đôi khi dùng quá nhiều kỹ năng sẽ không có ấn tượng đặc biệt cho khán giả.”
Đỗ Thiên Thu nắm chặt tay, lại từ từ buông ra, cúi đầu cười: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn tiền bối.”
Ngay sau đó, ánh mắt Vu Uyển dừng lại trên người Dịch Lam.
Cô khẽ mỉm cười, vẻ mặt cũng dịu đi vài phần: “Dịch Lam, tôi thật sự rất thích cách biểu diễn của cậu, cậu không phải xuất thân chính quy từ chuyên ngành này, đúng không?”
Thấy Dịch Lam gật đầu, cô lại cười: “Tuy kỹ diễn xuất của cậu chưa bằng những người khác nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là khả năng kiểm soát cảm xúc và tiết tấu của cậu. Hai điểm này, cậu đang làm rất tốt. Tôi rất mong chờ màn trình diễn tiếp theo của cậu.”
Dịch Lam có chút kinh ngạc, cúi đầu nói cảm ơn.
Khác với thái độ của đạo diễn Vương đối với cậu trước đó, Vu Uyển nói chuyện thẳng thắn, cô thể hiện rõ những điều mình thích và không thích trong lời nhận xét dành cho các thí sinh.
Hiển nhiên, Dịch Lam có thể nhận ra cảm tình của cô dành cho mình rất cao.
Sau khi Vu Uyển nhận xét xong, Tưởng Sóng và Tiêu Hoành Quang cũng nói vài câu, đều đúng với thực trạng các thí sinh. Sáu người trên sân khấu lần lượt cảm ơn ban giám khảo. Sau đó là bốc thăm để hai thí sinh biểu diễn với nhau.
Quy tắc của “Nhật Ký Trưởng Thành Của Diễn Viên” rất đơn giản, sáu thí sinh sẽ thông qua việc rút thăm, thi đấu với nhau theo cặp. Sáu người sẽ có ba cặp, sau khi biểu diễn xong, sẽ chọn ra ba người thắng cuộc cùng lên sân khấu, cuối cùng chọn ra một người xuất sắc nhất trong tập này.
Kết quả rút thăm đã được công khai: Đậu Nghi và Tần Nhất Hạ, Dịch Lam và Đỗ Thiên Thu, Phù Văn Nhạc và Mạnh Thịnh.
Vòng biểu diễn thứ nhất có bốn giờ để chuẩn bị, rõ ràng so với hài kịch mở đầu đã nghiêm túc hơn rất nhiều.
Nhưng thời gian vẫn rất gấp gáp, Dịch Lam trở lại phòng thay đồ, cầm kịch bản bắt đầu cân nhắc.
Ứng Thiên nói có thể kiếm được bao nhiêu tiền ở chương trình này tùy thuộc vào việc cậu có thể đi được bao xa.
Càng đi được về sau, thứ hạng càng cao thì số tiền nhận được càng nhiều.
***
Đây là một đoạn phim lấy bối cảnh ở thời dân quốc, nhân vật của cậu là thiếu gia thất lạc của Thẩm gia, mười tám tuổi mới được gia đình đón về, Đỗ Thiên Thu sắm vai thiếu gia giả năm đó bị đánh tráo.
Cha mẹ nuôi của cậu ở nông thôn đã qua đời, cậu lẻ loi một mình đi vào Thẩm gia, đối mặt với cha mẹ ruột xa lạ. Cậu thiếu gia giả thì luôn trong tối ngoài sáng gây khó dễ cho cậu, quản gia trong nhà cũng không ưa cậu. Dù có sự quan tâm của cha mẹ nhưng công lao nuôi dưỡng của cha mẹ cậu với hắn cũng không phải một sớm một chiều, cậu vẫn đang vật lộn với mọi thứ xung quanh.
Tình cờ, cậu cùng Cố tiểu thư quen biết, hai người đã đem lòng yêu nhau, nhưng Cố tiểu thư lại là vị hôn thê của vị thiếu gia giả kia.
Đoạn kịch bản này, chính là thời gian sau khi thiếu gia giả phát hiện thiếu gia thật cùng Cố tiểu thư có tình cảm với nhau.
Trong cảnh phim này, cảm xúc của vị thiếu gia thật đã trải qua nhiều thăng trầm, nhưng tính cách của cậu tương đối lạnh lùng, trên mặt cũng sẽ không xuất hiện dao động cảm xúc quá lớn.
Nhân vật như vậy nên được thể hiện như thế nào?
Dịch Lam có chút buồn rầu, Liên Miên ở bên cạnh nghịch máy tính bảng và hỏi cậu: “Lam Lam, hôm nay cậu xem bộ phim nào vậy? Tôi cho cậu mượn máy tính bảng, màn hình lớn, xem rất thoải mái.”
Dịch Lam quay đầu lại: “Cảnh Đêm Sông Nam Kinh, chính là bộ phim do anh Tạ diễn……”
Giọng cậu đột nhiên dừng lại, chớp mắt, trong đầu xuất hiện một hình ảnh —— là ánh mắt của Tạ Hoài trong một cảnh phim.
Thật trùng hợp!!
Đây chẳng phải là sách giáo khoa cậu có sẵn sao?