Công việc của cậu ta tương đối nhiều, trợ lý nói chuyện không nhanh không chậm, đọc liên tục nhưng mà đến lúc này vẫn chưa đọc xong, vẻ mặt của Nhϊếp Khiêm Hạo có chút không vui, nghe xong thì có chút đau đầu, nhíu mày nói: "Được rồi, chút nữa nói sau, đừng làm ảnh hưởng tôi ăn sáng."
Trợ lý nghe vậy liền không nói nữa, yên tĩnh đứng cạnh Nhϊếp Khiêm Hạo, nhìn chằm chằm hai người ăn sáng.
Phó Như Niên thật sự rất ngạc nhiên.
Cậu thấy vậy, thì ăn không nổi nữa, cũng không hiểu Nhϊếp Khiêm Hạo làm sao có thể chịu nổi loại áp lực như vậy.
Phó Như Niên đem chén đũa đẩy đến phía trước, nói: "Cậu rửa chén."
Nhϊếp Khiêm Hạo sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía Phó Như Niên: "Bữa sáng hôm nay cũng không phải là do anh làm, vì sao tôi lại phải rửa chén?" Phó Như Niên chỉ vào Tiền Văn Truất.
Nhϊếp Khiêm Hạo nhướng mày: "Thì sao?"
"Người đại diện của tôi mua, cảm ơn." Phó Như Niên nói xong, lau miệng một cách ưu nhã rồi đứng lên.
Nhϊếp Khiêm Hạo không chịu phối hợp, trợ lý bên cạnh vội nói: "Tôi rửa cho."
Phó Như Niên thấy vậy cũng không ngăn cản.
Nhϊếp Khiêm Hạo thì lại lộ ra một nụ cười vô cùng đắc ý, ánh mắt sáng rực, giống như đang nói, nhìn thấy không, cho dù anh bắt tôi rửa chén, tôi không muốn rửa thì vẫn sẽ có người giúp tôi rửa.
Cậu ta thật ấu trĩ.
Chờ trợ lý rửa chén xong, Nhϊếp Khiêm Hạo liền cùng trợ lý nhanh chóng rời khỏi, công việc của cậu ta rất nhiều, hôm qua là ngày nghỉ nên mới có thời gian trở về nhà trọ nghỉ ngơi.
Trong phòng lập tức chỉ còn lại Phó Như Niên và Tiền Văn Truất.
Phó Như Niên cầm lấy một cái ly đổ một ly nước rồi thong thả uống, cậu cũng không chủ động bắt chuyện, cậu đang đợi Tiền Văn Truất mở miệng trước.
Không được bao lâu, Tiền Văn Truất đã không chịu đựng được nữa.
Mặt của anh ta hướng về phía Phó Như Niên, làm ra dáng vẻ muốn tâm sự: "Như Niên, cậu xem... Lịch trình hiện giờ của cậu so với Khiêm Hạo thực sự là một trời một vực, chẳng lẽ cậu không cảm thấy lo lắng sao?"
Anh ta nói tới đây không đợi Phó Như Niên trả lời, liền nói tiếp: "Cậu và tổng giám đốc Trần không có duyên phận, bộ phim do tổng giám đốc Trần đầu tư cậu cũng đừng hy vọng, nhưng mà nếu có thể bắt được số liên lạc của tổng giám đốc Sầm, không bằng trong hai ngày này thử liên lạc với tổng giám đốc Sầm, nhờ anh ta giới thiệu công việc cho cậu? Cậu đừng vội từ chối ý kiến của tôi, cậu thử suy nghĩ lại, tổng giám đốc Sầm là người có địa vị như thế nào? Trăm công ngàn việc, không biết khi nào đã quên cậu, cậu nên thừa dịp này mà vớt một ít chỗ tốt, bằng không đến cuối cùng người bị tổn thất chính là cậu!"