Bây giờ phần ruộng của các nhà nhiều hơn năm ngoái một chút, trong nhà chỉ giữ lại một ít làm vườn rau, nhà họ Tô ở đầu tây sau thôn, dựa vào bên bờ sông.
Lúc bà ấy đi, ông cụ Tô đang bón phân ở vườn rau.
Ông cụ Tô hễ cứ rảnh thì ra ngoài đi bộ, cõng sọt đựng phân, nhìn thấy phân gia súc thì nhặt về.
Hai người gặp nhau trên đường.
Lương Mỹ Anh nói: “Cha, lần trước cha nói tìm người tới thu dọn nhà ở, nhận tiện cũng sửa sang lại một chút, đã tìm như thế nào rồi?”
Nóc nhà của bọn họ bị dột, mùa đông cần sửa lại, như vậy thì năm sau mới có thể dùng được, với cả cửa sổ cũng đã cũ nát, cũng cần sửa sang lại một chút.
Ông cụ Tô tính toán: "Vẫn đang tìm, ba thấy anh con trai thứ ba của nhà họ Tiết ở thôn Đông Thoản cũng tháo vát, vừa sửa được nóc nhà mà còn có thể làm được ít công việc thợ mộc.”
Dĩ nhiên, cũng chỉ có thể đối phó tạm thời, dù gì cũng không chuyên nghiệp.
Nhưng nếu như tìm thợ chuyên môn về sửa nhà, tìm thợ mộc để sửa cửa, phải tốn hai đồng tiền, bao hai bữa cơm, sẽ không lời.
Lương Mỹ Anh nghĩ ngợi: "Con trai thứ ba của nhà họ Tiết có phải là người què mà gầy đét kia của nhà họ Tiết đúng không?”
Ông cụ Tô gật đầu.
Lương Mỹ Anh lập tức nói: “Khó mà làm được, gầy đét như thế, làm được gì?”
Ông cụ Tô gãi gãi đầu, nghĩ thấy cũng phải: "Thế còn con trai cả của nhà họ Tào thì sao, nhà bọn họ biết sửa nhà với làm ít việc thợ mộc.”
Lương Mỹ Anh lại ngẫm nghĩ: "Có phải là nhà mà đứa con thứ thì du thủ du thực? Còn thằng lớn thì vóc dáng cao lớn?”
Lão Tô ừ một tiếng: "Danh tiếng không tốt lắm, phí một vóc dáng cao to, cứ ngây ngô cứ như nghé con.”
Lương Mỹ Anh nói: “Vậy thì anh ta đi.”
Ông cụ Tô không nói chuyện, tiếp tục khom lưng bắt đầu bón phân, tách rau chân vịt ra là hai hàng, hai ngày nữa đắp ít cỏ mạch, rơm rạ gì đó lên, tránh cho lạnh quá mà chết.
Ông cụ nhìn Lương Mỹ Anh cắt rau chân vịt, đơn giản là dùng xẻng đào hai cái, có cái tới mười cây: "Đủ rồi.”
Dù sao mang về cũng là cho Tô Hướng Đông ăn.
Lương Mỹ Anh xách rau đến bên bờ sông rửa qua nước sông rồi mới về nhà, bởi vì tâm trạng tốt nên không tự chủ được mà khẽ ngâm một bài hát.
Về tới nhà, Tô Doanh đang nhóm lửa.
Lương Mỹ Anh mở nồi xem thử, bên trong là khoai lang hấp, bánh bột ngô, còn có một bát tráng men trứng gà hầm hành, không khỏi khẽ giương miệng, đưa mắt ra hiệu cho Tô Doanh không tiếng động hỏi: Bà nội con đưa cho à?