Tô Doanh đang suy nghĩ miên man thì bỗng có một bàn tay nhỏ nóng hầm hập nắm lấy cô: "Mạn Mạn, cậu đang nghĩ gì thế?”
Tuyết Mai nhìn cô đầy quan tâm, trông Mạn Mạn thật ưa nhìn, lúc thất thần thì càng đẹp mắt hơn, y chang như bé thỏ con lạc đường, cực kỳ làm người ta mềm lòng.
Tô Doanh lắc đầu: "Không có gì, đi thôi.”
Hai người đi đến nhà Tuyết Mai.
Thôn Phó Gia có tổng cộng hai trăm hộ gia đình, các hộ gia đình được phân bố cực kỳ chỉnh tề, được các con đường đông tây nam bắc trong thôn chia đều ra thành các khu bằng nhau.
Đi từ nhà họ Tô ra, rẽ lối hướng nam bắc rồi đi về phía nam một phút, sau đó rẽ vào ngõ nhỏ hướng đông, hộ thứ hai chính là nhà của Tuyết Mai.
Hiện giờ nhà của Tuyết Mai cũng làm bằng gạch gỗ, nhưng sân tường và cổng đều rất gọn gàng ngăn nắp, lớp vôi vữa trên tường không hề bị bong ra từng mảng, trong sân rất sạch sẽ, không bừa bộn như phần lớn nhà những người thôn quê khác.
Nhà chính là phòng gạch gỗ ba gian giống như nhà họ Tô, nhưng là gạch xanh lợp mái, tường ngoài quét vôi, nhìn qua sạch sẽ hơn nhiều.
Lúc hai người đi vào, mẹ của Tuyết Mai đang làm quần áo ở trước giường đất phòng tây.
Nhà bọn họ có một cái máy may hiệu Phi Yến, là của hồi môn của mẹ Tuyết Mai. Thời này phụ nữ có máy may giống như đàn ông có xe đạp vậy, đó là điều cực kỳ hiếm thấy, tổng cộng toàn thôn bọn họ cũng chưa đến mười cái.
Hơn nữa nhà Tuyết Mai còn có một cái đồng hồ treo tường, treo ngay trên tường phòng tây, đứng từ ngoài cửa đã có thể nhìn thấy. Tiếng kim dây của đồng hồ treo tường kia tích tắc tích tắc rất vang dội.
Tô Doanh bị tiếng ấy hấp dẫn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mặt đồng hồ hình tròn, vỏ gỗ màu rượu đỏ, hồi còn nhỏ nhà bà ngoại cũng có một cái.
Thấy hai người đi vào, mẹ Tuyết Mai thân thiện nói: “Mạn Mạn, cháu với Tuyết Mai ngủ ở phòng đông nhé. Trên giường đất có trữ khoai lang, buổi tối đốt lửa sẽ ấm áp lắm đấy.”
Tô Doanh bèn đi tới nói cảm ơn: "Thím, thêm phiền toái cho mọi người rồi ạ.”
Nhìn mẹ của Tuyết Mai, Tô Doanh bỗng nhớ tới chuyện Tô Hướng Đông chế giễu Tuyết Mai. Mẹ của Tuyết Mai ngồi trước mặt có làn da trắng nõn, mũi cao mắt to, khuôn miệng hơi không hài hòa, nhưng như vậy ở nông thôn cũng đã rất xinh đẹp. Tráng Tráng được di truyền tất cả ưu điểm của bà ấy, Tuyết Mai thì di truyền phần lớn khuyết điểm, đúng là lạ thật.