Tô Doanh bị Lương Mỹ Anh giữ chặt lấy không thoát ra được, bị buộc nhất định phải thuận theo bà ấy.
Nhưng linh hồn của một người trưởng thành như cô dĩ nhiên không dễ bị tẩy não như vậy, ngược lại càng ngày càng phản cảm hành vi nhìn như hiền lành nói chuyện với mình nhưng trong nụ cười ẩn giấu gai nhọn, cô mà dám không thuận theo thì sẽ đâm một cái để ép cô đi vào khuôn khổ.
Cô biết hẳn mình nên thuận theo nói mấy lời gọi là hiếu thuận, nuôi em trai, nghe lời với mẹ, nhưng cô không nói nên lời.
Mà cô không nói thì bả vai cảm thấy như bị kìm sắt to kẹp lấy, càng ngày càng đau.
Vào lúc cô đang định tùy tiện nói cho có lệ, thì ở phòng đông truyền đến giọng nói cực kỳ trung khí của bà Chương: "Tưởng tao điếc chắc? Tao còn chưa có chết đâu đấy!”
Tô Doanh lập tức bày ra vẻ mặt khoa trương với Lương Mỹ Anh (⊙o⊙)!! Khẽ nói: “Bà nội nghe thấy được kìa.”
Tai của bà nội thính thật.
Lương Mỹ Anh hừ một tiếng, buông bả vai con gái ra, khẽ nói: “Suỵt, đừng chọc bà ta, hung dữ lắm, cẩn thận bà ta đánh con. Bà nội con không thích con nhất, lúc con mới sinh ra, bà ta còn chẳng buồn nhìn con một cái, chê con là vịt trời.”
Lương Mỹ Anh luôn tẩy não nguyên chủ, bà ta nói rằng bà Chương cực kỳ ghét con gái, nhất là nguyên chủ, bảo cô trốn xa đi một chút.
Có điều trong trí nhớ của cô không có hình ảnh bà Chương đánh nguyên chủ, chỉ là bị tẩy não lâu dài nên trong lòng thấy sợ hãi, chỉ cần bà Chương trừng mắt là nguyên chủ sẽ sợ tới mức vội vàng né tránh.
Lương Mỹ Anh tẩy não con nhỏ, con bé sẽ không cảm thấy chỗ nào có vấn đề, chỉ biết ngày càng tin tưởng vào quan niệm này theo sự dẫn dắt của bà ta, mà tư tưởng cũng càng ngày càng vặn vẹo, tâm thái không khỏe mạnh.
Những điều này kiếp trước Tô Doanh đều đã trải qua rồi, chứng kiến rồi, dĩ nhiên sẽ không mắc mưu nữa.
Có điều Lương Mỹ Anh ở đây mắng bà Chương, Tô Hướng Đông là con trai mà lại không hề hé răng nói tiếng nào, dáng vẻ như thể chuyện này không liên quan đến mình, không phải nhắm mắt nghỉ ngơi thì là cười ngây ngô.
Cha cười ngây ngô cái lông ấy!
Tô Doanh không biết ông ấy vui cái gì, cho nên mới nói quan hệ mẹ chồng nàng dâu trong nhà không tốt thì hơn phân nửa là do người đàn ông vô năng.
Mà vốn dĩ ấn tượng của cô với Lương Mỹ Anh không xấu, dù sao Lương Mỹ Anh nói năng nhẹ nhàng với nguyên chủ, hỏi han ân cần, thoạt nhìn rất quan tâm. Quan trọng nhất chính là Tô Doanh phát hiện trong nhà chỉ có hai người là Lương Mỹ Anh và ông Tô ra đồng làm việc, nuôi cả nhà sáu cái miệng ăn.