Dù sao cô cũng đã là người lớn, có cơ sở ý thức của chính mình, ý thứ sừng sững đứng vững, sẽ không bị người khác tùy ý bẻ cong, điều này có vẻ không hợp với Lương Mỹ Anh.
Quan điểm không hợp sẽ rất dễ lật thuyền.
Cô và Lương Mỹ Anh không có cảm giác đồng minh như của nguyên chủ, nguyên chủ bị tẩy não, nhưng đến chỗ cô thì mất đi hiệu lực.
Lương Mỹ Anh nhìn con gái, không nhận được câu đáp lại như bình thường, trong lòng có cảm giác không thoải mái, nghẹn đến mức hoảng, càng muốn bắt con gái đáp lại như mong muốn của mình. Bà dùng sức nắm đầu vai thon gầy của Tô Doanh, ép con gái đối diện với mình, cố nhẫn nại diễn thuyết thêm một lần nữa, nói xong còn dùng ánh mắt hơi hung ác nhìn chằm chằm Tô Doanh.
Đây là kịch bản của Lương Mỹ Anh với con gái lớn.
Ngoài mặt thì đúng là bà ấy đối xử với nguyên chủ rất tốt, đủ loại ăn nói nhỏ nhẹ, hỏi han ân cần, tuyệt đối không làm lơ, thô lỗ như với con gái út.
Nhưng nếu bà ta phát hiện con gái lớn muốn thoát khỏi khống chế của bà ta, ví dụ như chuyện bà ta nhấn mạnh mà cô bé lại quên mất, hoặc bà ta hy vọng cô bé đáp lại nhưng cô bé lại cứ thất thần, vậy thì phải áp dụng chút nhắc nhở.
Nhéo đùi, véo bả vai, đây là thủ đoạn thường dùng.
Trừng phạt xong, bà tiếp tục nói với con gái lớn rằng không phải mẹ cố ý muốn trừng phạt con, là vì con không nghe lời, con nghe lời thì mẹ sẽ đối xử tốt với con hơn nữa.
Đây là mánh khóe Lương Mỹ Anh dùng để tẩy não con gái, dùng chiêu tình cảm trước, sau đó dùng ngôn ngữ tẩy não, nếu không nghe thì dùng trừng phạt để cưỡng ép.
Làm vậy liên tục mấy năm, nguyên chủ đối với Lương Mỹ Anh quả thật là nói gì nghe nấy, bảo làm gì làm nấy.
Tô Doanh cảm thấy tay bà bắt đầu dùng sức, biết mình không nói theo kịch bản mà bà ta chờ mong thì sẽ bị nhéo một cái coi như cảnh cáo.
Lúc này Tô Doanh vẫn chưa ý thức được sự khống chế của phương pháp tẩy não mà Lương Mỹ Anh dùng cho nguyên chủ mạnh bao nhiêu, cô chỉ thấy rất cạn lời.
Khéo tổ chức bán hàng đa cấp còn phải đi theo học hỏi Lương Mỹ Anh cũng nên!
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _