"Mau đứng lên, Lục muội muội" Nhiều năm không gặp, cuối cùng cũng thấy được nữ nhân mà hắn nằm mộng hàng đêm, Lý Tu Viễn vội đứng dậy đỡ nàng lên. Xưa này tân đế luôn đối xử lạnh nhạt với mọi thứ, bây giờ lục muội muội mình thương trong lòng đang ở trước mặt, hắn liền tươi cười ôn hoà như khi còn nhỏ, giống như chuyện cốt nhục tương tàn đấu đá tranh đấu trong hoàng thất vẫn chưa từng tồn tại, trước mắt chỉ còn duy nhất mỗi Lý Tố Hoàng. Mà lúc này, những cung nhân hầu hạ gần người cũng biết thức thời lui xuống, chỉ trừ lại hai huynh muội bọn họ.
Đối mặt với hoàng huynh vẫn nhiệt tình như khi còn nhỏ, giờ phút này, Lý Tố Hoàng lại có chút không biết phải làm sao, vì vậy nàng không khỏi hơi rụt rè, nhưng cũng không dám rút tay về. Mà vẫn chủ động kéo tay nam nhân như trước đây, ngẩng đầu hơi hơi mỉm cười : "Ngũ ca ca có khỏe không?"
Nguyên cả một ngày này, nàng đều suy nghĩ sau nhiều năm trôi qua, hai người bọn họ gặp lại nhau sẽ là cảnh tượng gì. Nên xưng hô với hắn như thế nào, có phải nên đối xử xa cách như hoàng đế thì mới tốt không. Nhưng không ngờ Ngũ ca ca dù làm hoàng đế vẫn sủng nịch gọi mình là Lục muội muội. Tức khắc làm nàng có cảm giác quay lại thời thơ ấu, tiểu công chúa tâm tư đơn thuần này rất nhanh liền buông bỏ tâm đề phòng.
Đỡ muội muội ngồi xuống giường, nam nhân sợ nàng vừa mới tắm xong sẽ bị cảm lạnh, liền đem một chén trà ấm áp đến bên môi nàng: "Mau uống một ít đi, muội muội"
"Vâng" Nàng xưa nay đã sợ lạnh, mỗi khi tắm xong sẽ mặc thêm quần áo hoặc uống chút nước ấm. Không ngờ mấy việc cỏn con này, Ngũ ca ca vẫn nhớ kỹ, hắn vẫn như bộ dạng trong trí nhớ mình. Cùng lời nói của mẫu hậu và các tin đồn sát phạt quyết đoán mà cung nhân trong hoàng cung lan truyền, thì lời nói và việc làm bây giờ hoàn toàn khác nhau. Những người đó cố ý bôi xấu Ngũ ca ca sao? Uống xong chén nước trà từ tay nam nhân, đôi mắt Lý Tố Hoàng không khỏi nhìn khuôn mặt tuấn dật của nam nhân, lúc này nam nhân bỗng nhiên búng búng trán nàng: "Ngươi nhìn ngươi đi, vẫn hồn nhiên như vậy"
Nghe vậy, Lý Tố Hoàng đầu tiên là sửng sốt, rồi che miệng khẽ cười: "Làm ca ca chê cười rồi, Tố nhi chỉ là nhiều năm rồi không được gặp ca ca, cho nên mới thất lễ "
"Ừm, ca ca cũng đang nhìn muội chăm chú đây, Tố Nhi vẫn như trước đây"
Rất đẹp, dưới đáy lòng yên lặng khen ngợi hoàng muội mỹ mạo, nam nhân lại vỗ vỗ đầu nàng một cách sủng nịch, tay to vuốt ve gương mặt nàng không ngừng, vẫn như lúc còn nhỏ, hắn khẽ cúi người hôn lên cái trán trơn bóng của nàng.
"Ca ca" Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên nàng bị Ngũ ca ca hôn trán, Lý Tố Hoàng có chút sững sờ, bộ dáng bất ngờ không thể tin ngẩng đầu lên.
"Muội muội, Tố Nhi muội muội, ta thật sự rất nhớ ngươi" Trái ngược với gương mặt mờ mịt không thể hiểu của Lý Tố Hoàng, nam nhân chỉ lo nói chuyện giải bày tâm sự của mình, rồi ôm chặt nàng vào trong lòng ngực: "Ngươi không biết mấy năm nay ta đã chịu đựng như thế nào đâu" Đầu gác ở trên vao muội muội nhà mình, chóp mũi ngửi thật sâu mùi hương thoang thoảng trên mái tóc nàng, thanh âm Lý Tu Viễn trở nên thập phần khàn đặc, không ngờ mỹ nhân nhi trong lòng ngực lại bỗng nhiên giãy giụa.
"Ách, ưm,ca ca, người làm ta đau" Nửa năm trôi qua, thân thể Lý Tố Hoàng đã trưởng thành như thiếu nữ, đặc biệt là bộ ngực bằng phẳng kia, bây giờ đã nở to thành hai bầu vυ' bự, ban đêm còn thường xuyên căng trướng làm nàng đau đớn, phải dùng chút cao ngọc lộ bôi mới ổn, bây giờ bị ca ca ôm mạnh như thế, tiểu công chúa đau đến nỗi mày lá liễu đã cau chặt lại.
Nghe thấy nàng kêu đau, nam nhân vội buông nàng ra, vẻ mặt khó hiểu hỏi: " Làm sao vậy, muội muội ngoan?"
"Không không có gì" Vô cùng xấu hổ che lại hai bầu vυ' no căng trước ngực mình, mỹ nhân nhi ngượng đến độ không dám ngẩng đầu. Nam nhân thấy vậy cũng có chút kích động, nhưng không dám biểu lộ quá mức, chỉ khẽ cười nói: "Muội muội bây giờ là đại cô nương rồi sao?"
Dưới lớp áo ngủ mỏng manh, tuy Lý Tu Viễn chưa từng trải qua chuyện nam nữ nhưng cũng biết đó là cái gì, nam nhân nheo đôi mắt âm thầm đánh giá chúng nó một phen, lại nỗ lực bình ổn hơi thở gấp gáp. Tay xoa xoa đầu Lý Tố Hoàng, lục muội muội của hắn ngây thơ đơn giản như vậy, hắn phải từ từ tới gần nàng, không được làm nàng sợ hãi.