"Lê Ngọ, đi lấy xe ngựa, hôm nay chúng ta đi Tấn Thành.” Trên người có số tiền lớn, sáng sớm hôm sau, Lê Thiên Duyên liền hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang chuẩn bị đi vào thành.
Sau khi thăng cấp Luyện Khí tầng ba, về sau sử dụng linh dược làm thuốc tắm phẩm chất cũng sẽ tăng lên, trước đây bởi vì trong túi ngượng ngùng, đã rất lâu rồi Lê Thiên Duyên không có ngâm thuốc tắm, việc luyện thể không thể bỏ dở giữa chừng được, hắn cũng không dám ngưng lâu lắm.
“Vâng, thiếu gia.”
Nghe thấy Lê Thiên Duyên phân phó, Lê Ngọ lập tức đem mọi việc trong tay ném sang một bên, sau đó vỗ vỗ tay liền chạy nhanh đến chuồng ngựa ở hậu viện.
Trừng Kỳ vẫn đang cúi đầu đứng ở bên cạnh Lê Thiên Duyên, tò mò nghiên cứu trong tay túi gấm màu xanh lục, cái túi này là sáng hôm nay Lê Thiên Duyên mới vừa đưa cho hắn, nghe nói thứ này được gọi là túi trữ vật, có thể chứa được bốn con trâu lớn, Trừng Kỳ nghĩ không ra cái túi tiền nhỏ xíu như vậy, làm sao có thể bỏ con trâu vào đó.
Nhìn thấy Lê Ngọ đã dẫn xe ngựa lại đây, Trừng Kỳ mới đem túi trữ vật cất đi, trong này còn có năm trăm lượng ngân phiếu đâu, Lê Thiên Duyên nói đây là tiền tiêu vặt của hắn, có thể mua bất cứ thứ gì mình thích.
Lần này vẫn là ba người cùng ra ngoài, bọn họ vừa vào thành đã bị không ít tầm mắt chú ý đến, đây vẫn là lần đầu tiên Lê Thiên Duyên xuất hiện sau khi bị phân ra phủ.
Lê Thiên Duyên đối những lời bàn tán xung quanh xem như không nghe thấy, lập tức hướng cửa hàng Lai Bảo Các đi đến, nếu cả chỗ này cũng không có thứ hắn muốn, sợ là hắn phải đi Vân Thành một chuyến.
Trước kia Lê Thiên Duyên đến Lai Bảo Các đều là chưởng quầy tự mình tiếp đãi, rốt cuộc ở Tấn Thành nhiều công tử thiếu gia như vậy, nhưng cũng không có mấy người là có thể tùy tiện lấy ra hơn một vạn lượng chỉ để mua một cây trâm, nhưng hôm nay chưởng quầy vừa nhìn thấy mấy người vào cửa, lập tức giả bộ lật sổ sách xem xét như là đang rất bận rộn, sau đó ra hiệu cho một cái tiểu nhị đi tiếp đãi.
Tiểu nhị được chưởng quầy đưa mắt ra hiệu liền vội vàng đi lên tiếp đón, “Lê thiếu gia, hôm nay ngài muốn tìm gì, để tiểu nhân cho ngài giới thiệu.”
Lê Thiên Duyên cũng không thèm so đo thái độ của chưởng quầy, chỉ đối tiểu nhị tiếp đãi nói, “Có cái đỉnh nào tốt không.”
Tiểu nhị vậy liền nhiệt tình nói, “Lê thiếu gia muốn tìm dược đỉnh vậy đến cửa hàng của chúng ta là đúng rồi, hôm qua mới vừa đưa đến vài cái phẩm chất không tồi, để tiểu nhân mang ngài đi xem.”
“Dẫn đường đi.” Lê Thiên Duyên gật gật đầu.
Trừng Kỳ vừa đi vào Lai Bảo Các đã bị bên trong các loại vũ khí nửa Linh Khí hấp dẫn hoa mắt cả mắt, một đôi mắt to không ngừng nhìn khắp nơi, đến khi cánh tay bị người bắt lấy mới hoàn hồn lại mà đi theo Lê Thiên Duyên.
Nhìn thấy Trừng Kỳ đối những thứ trong này cảm thấy hứng thú, Lê Thiên Duyên tính toán nếu như lát nữa mua dược đỉnh còn dư bạc sẽ mua một kiện nửa Linh Khí cho hắn.
“Lê thiếu gia, tất cả dược đỉnh trong tiệm đều ở đây, ngài nhìn thử xem có hợp ý không.” Tiểu nhị chỉ vào cái kệ đang trưng bày mười mấy cái dược đỉnh đối Lê Thiên Duyên nói.
“Làm phiền.”
Lê Thiên Duyên đi đến trước kệ, cẩn thận quan sát từ trái sang phải các loại dược đỉnh, phát hiện trong đó chỉ có một cái dược đỉnh được làm từ Lam Nham Tùng chế tạo thành Văn Thiên Hạc đỉnh là tốt nhất.
“Cái này bao nhiêu tiền?” Lê Thiên Duyên cầm lấy dược đỉnh hỏi tiểu nhị.
“Lê thiếu gia ánh mắt thật đúng là cao a, cái dược đỉnh này là xuất từ tay Mục sư phó của Triệu gia ở Vân Thành, dưới đáy đỉnh còn khắc con dấu của luyện khí sư đâu, nguyên liệu cùng thủ pháp chế tạo đều là nhất đẳng, giá cả cũng rất thực tế chỉ có mười tám vạn lượng bạc.” Tiểu nhị ra sức đối Lê Thiên Duyên đẩy mạnh tiêu thụ.
Vừa nghe tiểu nhị báo giá, vẻ mặt của Lê Thiên Duyên liền cứng đờ, nhẹ nhàng đem dược đỉnh trong tay để lại trên kệ, hắn còn cho rằng có chín vạn lượng là có thể thoải mái mua sắm đâu, kết quả, ngay cả một cái dược đỉnh cũng mua không nổi.
Trừng Kỳ đứng bên cạnh cũng lặng lẽ nắm chặt túi trữ vật, một cái dược đỉnh nho nhỏ đã mười tám vạn lượng, tiền tiêu vặt của hắn vẫn là dùng để mua hồ lô ngào đường đi, năm trăm lượng cũng đủ hắn mua thật nhiều thật nhiều hồ lô ngào đường.
Tiểu nhị lại cầm lấy bên cạnh một cái dược đỉnh màu bạc nói, “Văn Thiên Hạc đỉnh xác thật hơi quý, bất quá tiền nào của nấy, nếu không Lê thiếu xem thử cái màu bạc này đi, tài liệu chế tạo cũng là nửa Linh Khí, chỉ là thủ công hơi thô sơ chút bù lại rất tiện nghi, chỉ có ba vạn lượng.”
Lê Thiên Duyên nhìn thoáng qua cái đỉnh trong tay tiểu nhị, vẻ mặt cực kì ghét bỏ, tuy rằng tài liệu chế tạo đều là nửa Linh Khí, nhưng phẩm chất lại thua kém rất nhiều, Phong Bạc đỉnh này chỉ có thể xem như hạ phẩm nửa Linh Khí, đừng nói là mua cho dù tặng hắn, hắn còn cảm thấy chiếm chỗ.
Mười tám vạn lượng mua không nổi, cái rẻ hơn thì Lê Thiên Duyên chướng mắt, đang lúc hắn chuẩn bị rời đi thì tiểu nhị lại mở miệng nói, “Lê thiếu gia, nếu ngài không thích mấy cái này, Lai Bảo Các vẫn còn có mấy cái dược đỉnh đến từ dị vực, hay để tiểu nhân dẫn ngài đi xem.”
“Ân.”
Nghe thấy là từ dị vực, Lê Thiên Duyên liền tới hứng thú, cũng muốn kiến thức thử ngoài Hành Võ đại lục ra những địa phương khác đều có cái gì.
Chưởng quầy vẫn luôn trộm quan sát nãy giờ, thấy vậy trên mặt lộ ra khinh thường, nghĩ thầm, hiện tại Lê Thiên Duyên làm sao còn khả năng mua nổi đồ vật của Lai Bảo Các mà làm bộ làm tịch.
“Chưởng quầy, nghe nói hôm qua trong cửa hàng vừa đến một đám hàng mới, lấy ra tới ta xem thử.” Mộ Nam Phong cùng Trừng Tư đã đi vào Lai Bảo Các, nhìn thấy chưởng quầy vẫn còn ngây người, giơ tay gõ gõ mặt quầy.
“Mộ thiếu cùng Trừng đại tiểu thư đã tới a.”
Chưởng quầy vừa nhìn thấy có người tới, liền trưng ra vẻ mặt tươi cười chào đón, lập tức đem cái hộp phía sau kệ hàng lấy ra.
“Ta biết Mộ thiếu rất thích dùng kiếm, cho nên ta đặc biệt giữ lại cho ngài thanh kiếm Kim Ô này, ngài xem xem có hợp ý không.”
Hiện tại Mộ Nam Phong còn chưa thể sử dụng được vũ khí nửa Linh Khí, nhưng thanh nhuyễn kiếm màu bạc đang nằm trong hộp này, chỗ chuôi kiếm lại dùng mấy viên đá Lam Nham Tùng trang trí, làm thanh kiếm tăng thêm vài phần linh khí.
“Không tồi, xác thật là phen kiếm tốt. ”Mộ Nam Phong yêu thích không buông tay mà vuốt ve mấy viên đá Lam Nham Tùng trên thân kiếm.
Chưởng quầy rèn sắt khi còn nóng nói, “Nếu là Mộ thiếu thích ta có thể tính giá ưu đãi cho ngài, thanh kiếm này giá chỉ một vạn năm ngàn lượng bạc, ngài đừng thấy giá cả nó cao hơn so với những thanh kiếm khác mà chê mắc, mấy viên đá Lam Nham Tùng này chính là dùng để chế tạo các loại đồ vật nửa Linh Khí cao cấp, cửa hàng của chúng ta cũng có một cái dược đỉnh giá trị mười tám vạn lượng đâu.”
Mộ Nam Phong có chút do dự, vì muốn tìm một thanh kiếm có phẩm chất tốt, hôm nay ra ngoài, trên người hắn có bao nhiêu tiền hắn đều mang ra hết, nhưng cũng chỉ có một vạn lượng, nếu như mua thanh kiếm này, chỉ sợ còn phải nợ lại Lai Bảo Các một khoản.
“Đồ vật ở Lai Bảo Các thật sự càng ngày càng tốt.”
Trừng Tư nhìn thanh kiếm này cũng nhịn không được mà động tâm, bất quá gần đây nàng vì mua cây trâm mình thích đã xài không ít tiền, hiện tại chỉ có thể nhìn cho đã mắt.
“Lê thiếu gia, cái trên tay ngài là trân bảo của đáy biển, là dùng Hải Bào Cừ một trăm năm tuổi chế tạo thành, phẩm chất tốt giá cả cũng không quý.” Tiểu nhị vừa thấy Lê Thiên Duyên cầm lấy một cái dược đỉnh, liền ân cần giới thiệu.
“Bao nhiêu?” Lê Thiên Duyên đối trong miệng tiểu nhị giá cả không quý đã không ôm bao lớn hy vọng, chỉ thuận miệng hỏi một câu.
Tiểu nhị lập tức nói tiếp, “Cái này giá năm vạn lượng, còn được tặng thêm một cây trâm.”
Kỳ thật mấy thứ được làm từ vỏ sò này ở dị vực có rất nhiều, tuy rằng cũng là nửa Linh Khí, nhưng phẩm cấp lại không cao, được cái đưa đến bên này lại thành vậy quý hiếm.
Nghe thấy giá cả này, Lê Thiên Duyên liền nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn thấy dược đỉnh trong tay được làm từ vỏ của Hải Bào Cừ, bên trong còn phát ra ánh sáng, đây hẳn là một con hải thú gần một ngàn năm tuổi, chỉ còn thiếu một chút nữa là đã có thể đạt tới cấp bậc Linh Khí, giá cả lại so với cái đống đá vô dụng kia lại rẻ hơn gấp mấy lần, tên tiểu nhị này thật đúng là không biết nhìn hàng.
“Lê Thiên Duyên, sao ngươi cũng ở đây?”
Trừng Tư nghe thấy tiểu nhị kêu Lê thiếu gia còn tưởng rằng là Lê phủ đại thiếu gia, ai ngờ vừa quay đầu lại nhìn mới thấy là Lê Thiên Duyên cùng Trừng Kỳ, lập tức có chút mất hứng, sau đó lại lộ ra biểu tình cao ngạo nói, “Đồ vậy trên tay ngươi là sản phẩm của dị vực, giá cả rất quý, nếu như ngươi mua không nổi cũng đừng tuỳ tiện chạm vào, coi chừng làm hư của người ta.”
“Đa tạ Trừng đại tiểu thư đã mở miệng nhắc nhở, Lê mỗ sẽ cẩn thận.”
Lê Thiên Duyên thong dong cười nói, lại không có đem đồ vật bỏ xuống, ngược lại đối tiểu nhị nói, “Không phải nói tặng thêm cây trâm sao, lấy ra ta xem thử.”