Hôm nay là ngày gì vậy, hết Thiếu phu lang muốn học nấu ăn, hiện giờ lại tới phiên Lê Ngọ muốn hắn dạy võ, nhìn hắn rất giống người vô cùng lợi hại sao?
Lê Ngọ thấy Tiểu Liễu không có trả lời tưởng rằng hắn không muốn, mới vội vàng mở miệng nói tiếp.
“Trước kia là ta không đúng, thiếu gia cũng đã trừng phạt ta rồi, ngươi đại nhân đại lượng đừng so đo với ta, hiện tại ở biệt uyển chỉ có hai chúng ta là hạ nhân, cũng nên giúp đỡ cho nhau, hơn nữa nếu thực lực của ta mạnh lên, sau này cũng có thể bảo vệ các ngươi a.”
Tiểu Liễu hơi hoài nghi nhìn Lê Ngọ, một lá bùa của thiếu gia liền bằng hắn luyện tám trăm năm, nhưng nghĩ lại thiếu gia cũng không có nói là không thể dạy cho người khác, nghĩ vậy Tiểu Liễu mới mở miệng nói, “Dạy ngươi cũng được, nhưng lần sau ngươi đi Tấn Thành phải giúp ta mua một quyển sách dạy nấu ăn.”
“Việc này không có gì khó, đừng nói một quyển mười quyển ta đều có thể mua trở về.”
Lê Ngọ nghe vậy, chạy nhanh vỗ vỗ ngực bảo đảm, nếu trình độ nấu ăn của Tiểu Liễu có thể tiến bộ đối hắn cũng có chỗ lợi, sau này hắn cũng không cần lại ăn những món ăn khét lẹt kia.
---------------------------------
Lúc này ở Quan phủ....
“Phu nhân đâu rồi?” Quan Hạo Nhiên vừa trở về đã gấp không chờ nổi đi vào nơi ở của mẫu thân.
Hạ nhân đang canh giữ ở bên ngoài nghe vậy lập tức trả lời, “Thiếu gia, phu nhân đang ở phía sau hoa viên.”
Quan Hạo Nhiên nghe xong, lập tức thay đổi phương hướng, đi về phía hậu hoa viên.
“Tiểu tử Hạo Nhiên kia lại không biết chạy đi đâu, cả ngày không chịu luyện võ, chỉ biết chơi bời lê lỏng.”
Quan Đông Tru đang ở trong đình hóng gió bồi phu nhân ngắm hoa thổi thổi trong tay ly trà, trong miệng còn không quên quở trách nhi tử vài tiếng.
“Hôm nay Nhiên nhi đi biệt uyển tìm tiểu tử của Lê gia.”
Nói xong, Đường thị lại nhịn không được liếc mắt nhìn hắn, “Nếu không phải tại ngươi vừa thấy Nhiên nhi đã thuyết giáo, hắn cũng sẽ không suốt ngày trốn tránh ngươi.”
“Ta đây không phải là muốn tốt cho hắn sao, hiện giờ bệnh của Hạo Nhiên cũng trị hết, cũng đã đến lúc nghiêm túc hỗ trợ xử lý gia nghiệp, như vậy ta mới có thể an tâm dẫn phu nhân đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy được.” Quan Đông Tru nhìn thấy phu nhân không cao hứng, vẻ mặt lấy lòng giải thích.
Quả nhiên, Đường thị vừa nghe liền thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn về phía người ngồi đối diện hờn dỗi nói, “Ngươi chỉ biết nói ngọt là giỏi.”
“Nhưng mà phu nhân, bệnh của Hạo Nhiên thật sự do Lê Thiên Duyên chữa khỏi? Cho dù là vậy ngươi cũng không cần lấy biệt uyển ở núi Phong Long tặng cho hắn.” Vẻ mặt của Quan Đông Tru không tán thành nói.
Tòa biệt uyển kia chính là của hồi môn của phu nhân, cứ như vậy đem đi tặng người khác, Quan Đông Tru cảm thấy có chút không tha, nếu lúc trước nàng tìm hắn thương lượng, hắn có thể tuỳ tiện lấy đại một toà nhà khác tặng là xong.
“Chỉ là một bộ biệt uyển mà thôi, giữ lại trong tay cũng bỏ hoang phế, Nhiên nhi nói Lê Thiên Duyên không đơn giản, tranh thủ hiện tại hắn bị Lê phủ phân ra có thể mượn sức một phen.”
Đường thị đem nguyên lời nói của nhi tử nói lại một lần, Hạo Nhiên ngày thường tuy rằng có chút ham chơi, bất quá ánh mắt nhìn người của hắn lại rất chuẩn, nói vậy Lê Thiên Duyên phải thật sự có chỗ hơn người mới có thể làm hắn chú ý đến như vậy.
Đường thị mới vừa nói xong đã thấy thân ảnh của Quan Hạo Nhiên xuất hiện ở hoa viên, “Nhìn đi, nhi tử của chúng ta không phải đã trở lại sao.”
“Nương, ngươi đoán xem ta mang theo cái gì trở về.” Quan Hạo Nhiên còn chưa đến gần đã trước tiên gân cổ lên nói.
“Chịu trở lại rồi à.” Quan Đông Tru vừa thấy nhi tử trở về cũng không chào hắn một tiếng, khuôn mặt lập tức trầm xuống "hừ" lạnh một tiếng.
“Cha, ngài cũng ở chỗ này a.”
Quan Hạo Nhiên dưới chân hơi khựng lại có chút xấu hổ cười nói, vừa rồi chỉ lo cao hứng cho nên cũng không có chú ý tới lão tử cũng ở đây.
Đường thị nhìn thấy bầu không khí của hai cha con có chút cứng đờ, mới vội vàng mở miệng hòa giải nói, “Ngươi mang theo cái gì trở về.”
“Mẫu thân, ngươi xem đi, lá bùa này thật sự rất lợi hại, chỉ cần phát động một tờ là có thể phát huy ra một kích của võ giả Hậu Thiên tầng tám đâu.”
Nói xong, Quan Hạo Nhiên đã lấy ra một tờ giấy vàng khoe khoang trước mặt của nương, tuy rằng nương của hắn đã là võ giả Tiên Thiên, bất quá loại bùa chú này nàng nhất định cũng chưa thấy qua.
“Thực sự thần kỳ như vậy, không phải là mua của Lê Thiên Đuyên đi?” Đường thị nhìn lá bùa màu vàng vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Quan Hạo Nhiên thản nhiên gật đầu thừa nhận, “Đúng vậy, là mua của Lê huynh, một tờ đến hai ngàn lượng bạc đâu.”
Quan Hồng đi theo sau Quan Hạo Nhiên nghe vậy sắc mặt cứng đờ, vừa rồi không phải thiếu gia chỉ tốn có một ngàn năm trăm lượng mua lại từ Lê thiếu thôi sao, như thế nào tới chỗ phu nhân lại lên giá, vốn dĩ hắn còn cảm thấy một ngàn năm trăm lượng đã rất quý rồi, đằng này thiếu gia lại nói hai ngàn lượng đây là không sợ bị phu nhân quở trách.
Đường thị nghe xong cười lạnh một tiếng, “Hai ngàn lượng? Ngươi chắc chắn nó không phải hàng giả, ngươi nhất định lại bị người lừa rồi.”
Quan Hạo Nhiên: "……"
Quang Hồng: "……"
“Dùng hai ngàn lượng chỉ để mua một tờ giấy vàng, thật là càng ngày càng phá của.” Quan Đông Tru vừa nghe phu nhân trào phúng nhi tử, cũng nhân cơ hội mà bỏ đá xuống giếng.
“Mẫu thân nếu không tin, cứ lấy một tờ thử xem sẽ biết.”
Bị cha mẹ nghi ngờ, Quan Hạo Nhiên cũng ngoan cố cứng đầu lên, nhịn đau đưa lá bùa qua đi, vẻ mặt không phục nói.
Đường thị cũng tiếp nhận lá bùa màu vàng trên tay nhi tử, một bên tuỳ tiện phát động, trong miệng vẫn không quên lải nhãi “Không phải chỉ là một tờ giấy vàng thôi sao, lại làm ngươi khẩn trương đến vậy.”
Đường thị vừa dứt lời, lá bùa trong tay bỗng nhiên phát ra một cổ công kích mãnh liệt, chỉ nghe “Oanh” một tiếng, cả vườn hoa trước mặt nàng ngay tức khắc đã bị phá huỷ không còn lại gì, sau khi một trận tro bụi bay đi trên mặt đất chỉ còn lại một đống hỗn loạn.
Quan phu nhân: "……"
Quan Đông Tru: "….."
Quan Hạo Nhiên: "……"
“Lão gia, phu nhân, đã xảy ra chuyện gì.”
Hộ vệ trong hoa viên nghe được động tĩnh, nhớ tới ba vị chủ tử của Quan phủ đều ở bên trong, sợ tới mức chạy tới đây xem xét.
Đường thị nghe thấy có người hỏi mới lấy lại tinh thần, thanh thanh giọng sau đó ra vẻ trấn định nói, “Không có việc gì, đi kêu người làm vườn lại đây xử lý nơi này đi.”
“Vâng, phu nhân.”
Mấy cái hộ vệ nhìn thấy các chủ tử đều hoàn hảo không bị tổn hao gì mà đứng trong đình hóng gió, trong lòng tuy rằng nghi hoặc nhưng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Ngươi, vào phòng ta nói chuyện.” Đường thị chỉ vào Quan Hạo Nhiên ra lệnh.
“Vâng.”
Quan Hạo Nhiên nhìn thoáng vườn hoa mà mẫu thân thích nhất, đã trở thành một bãi bình địa thảm thiết, khắp nơi đều là xác hoa, nhịn không được nuốt nước miếng, sau đó mới nhắm mắt đi theo phía sau nàng.
Quan Hạo Nhiên âm thầm nhìn lén vẻ mặt của mẫu thân, trong lòng cảm thấy bất ổn không thôi, nương rốt cuộc là tức giận hay là không a, thật là làm hắn đoán không ra.
Trở lại trong phòng, Đường thị mới mở miệng hỏi, “Mấy lá bùa này thật sự là Lê Thiên Duyên bán cho ngươi?”
Quan Hạo Nhiên nhìn thoáng qua bên cạnh lão cha, chỉ có thể căng da đầu nói, “Đúng vậy.”
Đường thị lại tiếp tục nói, “Tổng cộng mua bao nhiêu tờ?”
“Bốn mươi tờ.”
Vốn dĩ Quan Hạo Nhiên chỉ định nói có hai mươi tờ nhưng dưới uy thế của mẫu thân không thể không sửa miệng.
“Chỉ có bốn mươi tờ?” Đường thị khẽ cau mày.
Quan Hạo Nhiên run rẩy nói, “Lê huynh nói, muốn vẽ bùa chú không phải dễ, tạm thời chỉ có nhiêu đây, nhưng vẫn còn bốn mươi tờ phẩm chất hơi kém một chút.”
Đường thị nghe xong, lúc này mới lộ ra nụ cười gian xảo.
“Còn không nhanh lấy ra đây.”
“Nương, ngươi cư nhiên gạt ta, lương tâm của ngươi sẽ không cắn rứt sao?” Quan Hạo Nhiên lúc này mới phát hiện ra chính mình đã bị lừa, tức khắc nhảy dựng lên la hét ồn ào.
“Được rồi, lại không phải không trả tiền cho ngươi.” Đường thị không hề cảm thấy áy náy chút nào xua tay.
Quan Hạo Nhiên không nghĩ tới chính mình khoe khoang không thành, ngược lại còn bị nương lừa, biết vậy vừa rồi liền nói ba ngàn lượng.
“Đúng rồi, trước đó ngươi nói mấy viên đan dược kia có vấn đề, có thể xác định sao?” Đường thị đoạt xong đồ vật của nhi tử, lại đột nhiên thay đổi đề tài, vẻ mặt cũng nghiêm túc lên dò hỏi.
Trước đó Hạo Nhiên cũng đã nói với nàng những viên đan dược kia có vấn đề, Đường thị càng suy nghĩ càng thấy đúng, đang muốn tìm một cơ hội về nhà mẹ đẻ báo một tiếng, miễn cho mấy cái cháu ngoại trai ăn hỏng rồi thân thể, bất quá mọi người ở Vân Thành đều đối vị tu giả kia rất tin tưởng, trong lòng Đường thị cũng tồn tại chút nghi ngờ, sợ chính mình đa tâm sẽ đắc tội vị tu giả kia.
“Việc này ta cũng không biết nói sao, chỉ là trực giác của bản thân, như vậy đi, mẫu thân tìm cách mang về mấy viên đan dược, ta đi tìm người hỏi một chút.”
Quan Hạo Nhiên nghĩ có lẽ Lê Thiên Duyên có thể phân biệt ra thành phần trong thuốc, rốt cuộc lúc trước hắn chỉ cần ngửi sơ qua đã biết chính mình ăn cái gì.
“Cũng được.” Đường thị vừa nghe đã đoán được nhi tử là muốn đi thỉnh giáo Lê Thiên Duyên, hai mẹ con trong lòng đều hiểu rõ nhưng không nói ra.