Chờ đến khi ổn định lại, Quan Hạo Nhiên có chút không kiên nhẫn hỏi, “Sao lại thế này a?”
“Thiếu gia, phía trước hình như có người.” Xa phu có chút khẩn trương nói.
“Không phải sắp đến biệt uyển rồi sao, xung quanh nơi này sao lại có người?”
Quan Hạo Nhiên nhíu nhíu mày, sau đó dưới sự che chở của Quang Hồng mà bước xuống xe xem xét, lại nhìn thấy cách đó không xa đang đứng một vị nam tử áo trắng, quần áo không ngừng bay theo gió thoạt nhìn có vài phần tiên phong đạo cốt.
Ngay sau đó liền thấy đối phương lấy ra một lá bùa màu vàng sau đó phát động, kế tiếp liền thấy tảng đó thật lớn ở trước mặt nam tử đột nhiên như bị sức mạnh cực lớn nào đó đánh vào mà nổ tung thành bốn năm mảnh.
Thấy như vậy một màn, không chỉ có Quan Hạo Nhiên, ngay cả Quang Hồng cũng đều bị chấn trụ, Quang Hồng thân là một người võ giả Hậu Thiên tầng bảy, đối với công kích vừa rồi đều cảm giác được nguy hiểm, cẩn thận nhắc nhở Quan Hạo Nhiên một tiếng.
“Thiếu gia, phía trước có thể là một vị võ giả Hậu Thiên tầng tám, chúng ta phải cẩn thận hơn mới được.”
Quan Hạo Nhiên nghe xong lại chỉ cười cười, sau đó cất cao giọng đối cách đó không xa nam tử nói, “Lê huynh, bùa chú của ngươi quả thực quá lợi hại.”
Nghe thấy giọng nói của Quan Hạo Nhiên, Lê Thiên Duyên cũng quay đầu nhìn lại, tựa như mới vừa phát hiện ra sự tồn tại của đối phương, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc, “Thì ra là Quan thiếu gia, chỉ là một chút tài mọn làm ngươi chê cười rồi.”
“Lê thiếu quá khiêm tốn rồi.”
Quan Hạo Nhiên nghĩ thầm, nếu đây chỉ là chút tài mọn, còn có để hắn sống hay không, ngay sau đó lại đỏ mắt nhìn về phía hòn đá bị nổ tung.
“Quan thiếu có muốn thử không.” Lê Thiên Duyên nhìn ra tâm tư của hắn, từ trong túi áo lấy ra một lá bùa khác đưa cho hắn.
“Đương nhiên là muốn thử rồi?”
Quan Hạo Nhiên có chút kích động chà xát lòng bàn tay, không biết hắn có thể như Lê Thiên Duyên làm nổ tung tảng đá lớn không nữa?
Quang Hồng nhìn thoáng qua lá bùa màu vàng trong tay Lê Thiên Duyên, trong lòng lo lắng thiếu gia bị đối phương dùng kỹ xảo lừa dối, lập tức đi lên xung phong nhận việc.
“Thiếu gia, vẫn là để ta thử trước cho.”
“Không cần.”
Quan Hạo Nhiên không cần suy nghĩ đã cự tuyệt, đùa sao, cơ hội hiếm thấy như vậy sao có thể nhường cho người khác.
Quan Hạo Nhiên tiếp nhận lá bùa trong tay Lê Thiên Duyên, dựa theo hướng dẫn của hắn đưa nguyên khí vào trong lá bùa, lập tức liền cảm nhận được một cổ cường đại uy áp không ngừng dâng lên sau đó phóng ra ngoài, làm thân thể hắn khống chế không được lui về sau một bước, còn chưa kịp thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy bên cạnh tảng đá lớn sụp xuống một cái hố nhỏ.
Tuy rằng một thân nguyên khí đều bị rút cạn hết, tảng đá lớn trước mặt cũng bởi vì hắn đánh trật cũng không có bị gì, nhưng nhìn thấy kết quả như vậy vẫn làm Quan Hạo Nhiên hưng phấn không thôi.
“Đi vào trong biệt uyển ngồi đi.” Lê Thiên Duyên nhìn thấy mục đích đã đạt được, mới khách khí mở miệng mời Quan Hạo Nhiên một tiếng.
Quang Hồng đi theo sau lưng Quan Hạo Nhiên, ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm Lê Thiên Duyên, hắn cảm thấy người này mang lại cho hắn cảm giác còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng.
Mấy người đi vào nhà chính ngồi xuống, Lê Ngọ liền vội vàng bưng trà ra chiêu đãi khách quý, tuy rằng trong lòng Quan Hạo Nhiên rất nôn nóng, nhưng vẫn giả bộ bình tĩnh uống mấy ngụm nước trà, sau khi khôi phục lại một chút nguyên khí, mới mở miệng nói chuyện, “Lê huynh, lá bùa vừa rồi hình như uy lực của nó mạnh hơn lần trước rất nhiều.”
Lê Thiên Duyên buông chung trà gật đầu nói, “Không sai, lá bùa lần trước uy lực chỉ bằng một kích mạnh nhất của võ giả Hậu Thiên tầng sáu, còn uy lực của lá bùa lần này thì bằng một kích của võ giả Hậu Thiên tầng tám, nhưng đối với loại này, lúc Quan thiếu gia sử dụng sẽ cảm thấy hơi cố hết sức.”
Lúc trước bởi vì thực lực của hắn vẫn còn thấp, vẽ ra bùa chú cấp bậc tự nhiên cũng không cao, sau khi thăng cấp vẽ ra Bạo Liệt phù uy lực cũng đi theo tăng lên, đáng tiếc tài liệu chế thành phù bút quá kém, cao lắm cũng chỉ có thể đạt tới uy lực này.
Lần này đừng nói chỉ có Quan Hạo Nhiên động tâm, ngay cả Quan Hồng đang ngồi bên cạnh khi nghe xong đều có chút kìm nén không được, võ giả chỉ cần kém nhau một bậc thì thực lực kém nhau cũng rất xa, nếu trên người hắn cũng có mấy lá bùa chú như vậy, không may gặp phải võ giả Hậu Thiên tầng tám cũng có thể bảo vệ tính mạng.
“Không biết loại bùa chú mới này, Lê huynh có bán không?”
Quả nhiên, Quan Hạo Nhiên lập tức đã cắn câu, đối loại bùa chú chú mới này càng cảm thấy hứng thú hơn.
“Tất nhiên là bán chỉ là giá cả hơi quý một chút, một ngàn năm trăm lượng một tờ.” Lê Thiên Duyên hiện tại rất cần tiền để dùng, nếu chỉ bán năm trăm lượng một tờ tốc độ kiếm tiền như vậy quá chậm.
“Vậy Lê huynh bán trước cho ta sáu mươi tờ đi.”
Quan Hạo Nhiên vừa nghe thấy giá cả này, rất hào phóng mà móc ta chín tờ ngân phiếu một vạn lượng, trong lòng còn tính toán sau khi trở về sẽ bán lại mấy tờ cho nương, nương của hắn chỉ cần lấy mấy tờ bùa chú này tặng cho mấy cái biểu đệ ở Đường gia cũng đủ nở mày nở mặt.
Lê Thiên Duyên thấy Quan Hạo Nhiên vừa ra tay đã vứt ra chín vạn lượng, bất giác cảm thấy chính mình ra giá hơi thấp, chịu đựng cảm giác đau lòng nói, “Cho dù Quan thiếu gia muốn mua ta cũng không có sẵn nhiều như vậy bán cho ngươi, trên tay ta nhiều lắm chỉ có bốn mươi tờ.”
Mỗi lần vẽ một lá bùa tiêu hao của hắn không ít linh lực, bốn mươi lá bùa này vẫn là sau khi hắn dọn đến biệt uyển đẩy nhanh tốc độ mới vẽ ra tới.
“Vậy loại năm trăm lượng Lê huynh còn không, nếu còn thì ngươi cũng cho ta sáu mươi tờ đi.”
Quan Hạo Nhiên nghĩ nghĩ, cảm thấy bùa cấp thấp cũng có chỗ lợi của cấp thấp, nếu như đối thủ của hắn cũng giống như Giản Vũ Hào, cũng không thể trực tiếp nổ chết người ta đi.
“Có.”
Lê Thiên Duyên rất dứt khoát mà lấy ra sáu mươi tờ hạ phẩm cùng bốn mươi tờ trung phẩm bùa chú cho hắn, sau đó đem chín vạn lượng ngân phiếu trên bàn cất vào túi.
Nhiêu đây tiền chắc cũng đủ mua một cái dược đỉnh để luyện đan, nhớ đến vài cái Thiên cấp đan lô đang nằm trong Càn Khôn giới lấy không ra, hiện tại chính mình lại muốn cực khổ kiếm tiền mua một cái đồng nát về luyện đan, ngay lập tức tâm tình của Lê Thiên Duyên tuột dốc không phanh.
Quan Hạo Nhiên cũng không biết Lê Thiên Duyên đang thương tâm, vừa lấy được bùa chú đã vội vã muốn trở về tìm người khoe khoang, ghế cũng chưa kịp ngồi nóng liền đứng dậy xin cáo từ, sau đó nhanh chóng rời đi biệt uyển.
“Thiếu gia, ngươi kiếm được nhiều ngân lượng như vậy, sao còn không cao hứng?”
Quan Hạo Nhiên không phát hiện ra, nhưng Trừng Kỳ vừa vào phòng đã phát hiện khác thường, có chút khó hiểu hỏi Lê Thiên Duyên.
“Cũng không phải không cao hứng, chỉ là cảm thấy hơi khó chịu trong người tý thôi.”
Chẳng lẽ kiếp trước hắn đi quá thuận lợi cả ông trời cũng đều ghen ghét, mới đem hắn ném tới nơi này chịu khổ.
Trừng Kỳ nhìn thấy Lê Thiên Duyên chắp tay sau lưng, vẻ mặt đắc ý đi phòng tu luyện, trong lòng cảm thấy khó hiểu không thôi.
Nghĩ đến đây, Trừng Kỳ buồn rầu lấy tay chống cằm, nếu hắn biết nấu ăn thì tốt rồi, không phải hắn cảm thấy Tiểu Liễu làm đồ ăn không ngon, nhưng so sánh với đầu bếp trong Lê phủ vẫn là có chút chênh lệch, vốn dĩ trước giờ thiếu gia ăn uống cũng không tốt, dạo này Trừng Kỳ còn phát hiện hắn ăn rất ít, nếu có thể làm ra hương vị tốt hơn có thể thiếu gia sẽ ăn nhiều một chút.
“A, Thiếu phu lang, ngài muốn học nấu ăn sao?”
Tiểu Liễu đang ở hậu viện xới đất, nghe thấy yêu cầu của Trừng Kỳ có chút kinh ngạc dừng lại động tác trên tay.
Trừng Kỳ kiên định gật đầu, “Ân, được không?”
Yêu cầu này làm Tiểu Liễu cảm thấy dở khóc dở cười, “Không phải ta không muốn dạy Thiếu phu lang, chỉ là bản thân ta còn chưa học giỏi sao có thể dạy cho ngài được, hay là Thiếu phu lang lại chờ thêm một đoạn thời gian nữa đi, đến lúc đó có lẽ tay nghề của ta tiến bộ hơn thì sao”
Mấy ngày nay hắn nấu đồ ăn còn thường xuyên nấu khét nữa, trình độ như vậy sao có thể dạy cho người khác.
“Được rồi, vậy khi nào Tiểu Liễu học giỏi nhớ dạy ta a.” Trừng Kỳ nghĩ lại cũng thấy đúng, nhưng vẫn nhịn không được dặn dò một câu, sau đó mới yên tâm trở về tu luyện.
Trừng Kỳ vừa đi, Lê Ngọ liền chạy đến bên cạnh Tiểu Liễu lấy lòng. “Tiểu Liễu, để ta xới đất cho, ngươi qua bên kia nghỉ ngơi một chút đi.”
“Không cần đâu, dù sao cũng không có chuyện gì để làm.” Tiểu Liễu nói xong, lại tiếp tục cầm lấy cuốc làm việc.
Lê Ngọ bị cự tuyệt cũng không có rời đi, nhìn nhìn xung quanh một vòng sau đó cầm lấy cái cào ở góc tường đi đến bên cạnh Tiểu Liễu xới đất, một lát sau mới ngượng ngùng mở miệng.
“Tiểu Liễu, bộ quyền pháp ngươi đang học, có thể dạy ta được không.”
Lê Ngọ cảm giác được gần đây thực lực của Tiểu Liễu lại tiến bộ hơn làm hắn đỏ mắt không thôi, lại không dám đi hỏi thiếu gia, chỉ có thể quan sát Tiểu Liễu xem có thể hay không đi cửa sau.
Tiểu Liễu: “……”