Con Vợ Lẽ Tu Tiên

Chương 38

Lê phủ ...

“Phu nhân, đã điều tra ra.” Lưu ma ma hầu hạ bên cạnh Hồng thị, vội vàng từ bên ngoài đi vào.

“Thế nào?” Hồng Mạn vừa nghe thấy tiếng liền truy hỏi ngay.

“Ta đã cho người đi hỏi qua mấy người hạ nhân từng hầu hạ Ân thị, ngày Ân thị sinh sản, bọn họ đều bị bà đỡ sai đi ra ngoài làm việc, trong khoảng thời gian hài tử sinh ra trong phòng đều không có người.” Lưu ma ma để sát vào bên tai phu nhân nhỏ giọng nói.

“Quả nhiên như ta dự đoán.”

Hồng Mạn nghe thấy kết quả này, đôi tay nắm lại thật chặt, Đoạn Cầm quả nhiên canh lúc nàng sinh sản động tay chân, nàng bởi vì khó sinh cho nên vừa sinh xong hài tử liền ngất đi, bên cạnh mấy cái hạ nhân đều vội vàng chăm sóc nàng, ai có thể nghĩ đến sẽ có người trong lúc hỗn loạn đem hai đứa bé đánh tráo.

“Bất quá có một cái nha đầu còn nói, lúc ấy trong phòng sinh của Ân thị ngoại trừ bà đỡ ra, hình như còn có một cái tỳ nữ tên Tây Xuân cũng ở bên trong, nhưng khi lão nô tìm được chỗ ở của nàng ta, lại phát hiện nàng ta đã chết hơn một tháng.” Lưu ma ma lại nói thêm một chuyện khả nghi khác.

“Từ sau khi Ân thị qua đời, Tây Xuân đã bị đưa đến phòng bếp lớn làm việc, hơn một tháng trước, nàng đột nhiên rời đi Lê phủ, sau đó không lâu liền chết ở nông thôn.”

Hồng Mạn từ trong lời nói của Lưu ma ma nghe ra một chút tin tức không bình thường.

“Chẳng lẽ lúc trước người hạ độc Thiên Duyên chính là ả Tây Xuân này.”

“Lão nô cũng cảm thấy như vậy, hơn nữa thời gian đều trùng hợp đến kì lạ, trong hai ngày thiếu gia bị trúng độc hôn mê, có một đôi lão phu thê tự xưng là cha mẹ của Tây Xuân tới đây chuộc nàng ra phủ.”

Từ khi Lưu ma ma biết được tam thiếu gia có thể là nhi tử thân sinh của phu nhân, trong lòng cũng hối hận vô cùng, lúc trước khi tam thiếu gia trúng độc, các nàng nếu là chịu đi điều tra cũng sẽ không để tới bây giờ mọi chuyện không thể vãn hồi mới phát hiện.

“Sao bà ta lại làm như vậy?”

Hồng Mạn nghe xong, cả người đều hoảng hốt, nàng chưa bao giờ nghĩ tới người hạ độc Lê Thiên Duyên sẽ là nữ nhân kia, nàng cứ nghĩ là do Thiên Châu ra tay mới không có đi điều tra việc này.

Hồng Mạn trong giọng nói mang theo một tia bất lực, “Duyên Nhi hiện giờ đang ở đâu?”

Lưu ma ma đỡ nàng đến trên giường ngồi xuống mới nói, “Tam thiếu gia ở biệt uyển của Quan gia trên núi Phong Long ở Tấn Giao.”

“Quan gia? Sao bọn họ lại ở biệt uyển của Quan gia?”

Hồng Mạn đột nhiên cũng nhớ tới hôm tổ chức tiệc mừng thọ, trong lúc vô tình nàng cũng có nhìn thấy Quan Hạo Nhiên chủ động đi tìm Lê Thiên Duyên nói chuyện, hai người này từ khi nào có giao tình, nàng thế nhưng cũng không biết.

Lưu ma ma đem tin tức mấy ngày nay nghe được nói cho phu nhân, “Không phải trước đây thân thể của Quan thiếu gia có vấn đề sao, mời đến tất cả dược sư ở Tấn Thành đều trị không hết, sau đó ta nghe người ta nói là do tam thiếu gia chữa khỏi, Quan gia vì cảm ơn tam thiếu, cho nên mới đưa hắn một bộ biệt uyển.”

Lấy Quan phu nhân tài đại khí thô cùng tác phong làm việc, cho dù có lấy ra một bộ biệt uyển làm tạ lễ cũng không có gì lạ, dù sao Quan Hạo Nhiên cũng là nhi tử duy nhất của nàng cùng Quan lão gia, nếu Quan Hạo Nhiên thật sự xảy ra chuyện gì, Quan gia chắc chắn sẽ vì nối dõi tông đường bắt quan lão gia nâng thϊếp thất vào cửa.

“Ngươi chắc chắn tin tức này là sự thật, Duyên Nhi khi nào lại biết chữa bệnh?” Hồng Mạn cho rằng đã hiểu rõ Lê Thiên Duyên như lòng bàn tay, hiện tại lại cảm thấy càng ngày càng nhìn không rõ đứa nhỏ này đang nghĩ gì.

Lưu ma ma nhìn thấy phản ứng của phu nhân, trong lòng có chút lo lắng, cuối cùng cũng không có giấu giếm đều nói ra.

“Ta là nghe từ miệng của chưởng quầy Tôn Hòa đường nói, ngày ấy tam thiếu gia cùng Quan thiếu gia gặp nhau ở Tôn Hòa đường, chưởng quầy nói Quan thiếu gia vừa đi vào không bao lâu, tam thiếu đã từ trên người hắn ngửi được mùi dược vị sau đó nói ra triệu chứng, cuối cùng còn bán cho hắn một trương phương thuốc.”

“Nghe dược vị là có thể biết triệu chứng……” Hồng Mạn đột nhiên nhớ đến chuyện gì, toàn bộ thân thể suýt chút nữa mất hết sức lực đứng không vững.

“Nếu nói vậy, lúc trước ta ở trong chén thuốc của hắn bỏ thêm Xích Gan thảo, hắn cũng đã biết?”

Từ sau khi Lê Thiên Duyên tỉnh lại, giống như hoàn toàn thay đổi thành người khác vậy, đối nàng cũng xa cách rất nhiều, cũng không hề lưu luyến mà rời đi Lê phủ, Hồng Mạn càng nghĩ càng cảm thấy hoảng hốt.

Lưu ma ma thấy vậy, lập tức mở miệng an ủi. “Phu nhân ngài đừng có nôn nóng quá, cũng có thể là thiếu gia vì muốn tiếp cận Quan thiếu gia, cho nên trước đó đã hỏi thăm rõ ràng sau đó chuẩn bị sẵn phương thuốc cũng nên.”

Kỳ thật chưởng quầy của Tôn Hòa đường cũng hoài nghi như vậy, chỉ là không muốn nói quá trắng ra thôi.

Hồng Mạn nghe xong, trong lòng cũng không cảm thấy dễ chịu hơn chút nào, bệnh tình của Quan Hạo Nhiên đừng nói Tấn Thành, cả dược sư của Vân Thành, Đường thị cũng đều mời đến rất nhiều, lại không có một người nào có thể chuẩn đoán ra cái gì, Lê Thiên Duyên lại có thể đi đâu hỏi thăm.

Lưu ma ma thấy nàng vẫn còn thương tâm, nghĩ nghĩ nói, “Phu nhân, nếu không chúng ta trở về Hồng gia nói cho lão gia phu nhân đi.”

“Không được nói.”

Hồng Mạn dứt khoát giơ tay cắt ngang lời của Lưu ma ma, “Chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, đặc biệt là không thể để cho người của Hồng gia biết.”

Vào lúc này, nàng phải cố hết sức giữ bình tĩnh, trước khi chưa xác định được thái độ của cha mẹ sẽ đứng về phía Thiên Duyên, tuyệt đối không thể tùy tiện hành sự lỗ mãng, nếu không sẽ chỉ làm Thiên Duyên lâm vào hoàn cảnh càng thêm nguy hiểm hơn, nàng nhất định phải chuẩn bị tốt hết thảy, đợi đúng thời cơ mà cấp Đoạn Cầm một đòn trí mạng.

Lúc này, cả người Hồng Mạn đều không ngừng run rẩy, cắn răng nhỏ giọng nói, “Hiện tại ta không làm gì được bà, nhưng bà cứ chờ đi, Hồng Mạn này xin thề với trời nhất định sẽ làm bà vì tất cả những chuyện mà bà đã gây ra trả giá đại giới.”

Lưu ma ma nhìn thấy phản ứng của phu nhân, cũng nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận, nếu Thiên Thừa thiếu gia chỉ là võ giả bình thường, Hồng gia nhất định sẽ lấy lại công bằng cho phu nhân mà cùng Lê gia liều mạng, nhưng hiện tại Thiên Thừa thiếu gia lại là đệ tử của tiên tông, lão gia phu nhân nhất định sẽ lấy đại cục làm trọng, có khả năng đã đâm lao thì phải theo lao, vì giấu giếm sự thật này còn sẽ làm ra chuyện bất lợi đến tam thiếu gia.

Nghĩ đến đây, Lưu ma ma liền nặng nề thở dài, phu nhân không chỉ có tam thiếu gia mà còn có đại thiếu gia, nếu chuyện này gây náo loạn làm mọi người đều biết, nói không chừng mấy phòng khác sẽ mượn cơ hội này liên hợp với Lê Thiên Thừa, cùng nhau chống đối đại thiếu gia cùng phu nhân.

“Lưu ma ma, ngươi đi đem cây Phỉ Thúy Bích Liên ta cất giấu bao lâu nay đưa cho Thất trưởng lão đi.” Hồng Mạn nghĩ nghĩ liền dặn dò Lưu ma ma.

Nghe thấy phải lấy ra Phỉ Thúy Bích Liên, trong lòng Lưu ma ma liền nhảy dựng lên, đây chính là cây linh dược quý báu, vì Thiên Thừa thiếu gia mà phu nhân phải hao phí rất nhiều sức lực mới tìm được, sao lại đột nhiên muốn đem tặng cho Thất trưởng lão của Lê phủ, nhưng thấy thái độ kiên quyết của phu nhân, cuối cùng Lưu ma ma cũng không có mở miệng khuyên nhủ.

“Vâng, lão nô lập tức đi liền.”

“Nhớ cẩn thận, đừng để người nào phát hiện.” Hồng Mạn lại mở miệng nhắc nhở một câu.

“Vâng, lão nô đã biết phải làm thế nào.”

-------------------------------------------------------

Ngày thứ ba, sau khi Lê Thiên Duyên dọn đến biệt uyển ở, Quan Hạo Nhiên đã gấp không chờ nổi mà đi núi Phong Long tìm hắn, phải chờ ba ngày đã là cực hạn với hắn, nếu không phải sợ quá đường đột, hai ngày trước hắn đã đến đây rồi.

“Thiếu gia, lỡ Lê Thiên Duyên là kẻ lừa đảo thì sao, chỉ dựa vào một tờ giấy vàng sao có thể đả thương người khác được.” Quang Hồng nhìn thấy sắp đến núi Phong Long, rốt cuộc cũng nhịn không được mà mở miệng nói.

Ngày đó, Quan Hồng tuy không có đi Tôn Hòa đường, nhưng hắn làm hộ vệ cho thiếu gia cũng rất nhiều năm, cũng nhìn thấy rất nhiều hành vi lừa gạt chỉ vì muốn làm Quan Hạo Nhiên ra tiền, trước kia chỉ cần thiếu gia cảm thấy cao hứng hắn cũng sẽ không nhiều lời, nhưng hiện tại chỉ có một tờ giấy vàng, Lê Thiên Duyên lại ra giá năm trăm lượng bạc, chuyện này có chút quá đáng.

“Có phải kẻ lừa đảo hay không chẳng lẽ ta sẽ nhìn không ra sao?”

Quan Hạo Nhiên trợn trắng mắt liếc Quang Hồng một cái, biểu tình cùng Quan phu nhân không hề khác nhau tý nào.

Một đám người cả ngày ở bên cạnh hắn chuyển động, người nào thật lòng người nào giả dối làm như hắn không nhìn ra được vậy? Chỉ là hiện tại thực lực của mấy tên công tử thế gia cùng hắn chênh lệch càng lúc càng lớn, hắn chỉ có thể dùng cách này mượn sức một ít người, nói đến cùng vẫn là thực lực quan trọng nhất.

Quang Hồng còn đang muốn nói thêm gì đó, đột nhiên lại nghe thấy ngoài xe truyền đến một tiếng vang lớn, làm cho người đang điểu khiển linh thú kéo xe cũng bị kinh hách, làm trong thùng xe cũng đi theo rung động liên tục, Quang Hồng lập tức đến bên cạnh bảo vệ Quan Hạo Nhiên.