Con Vợ Lẽ Tu Tiên

Chương 31

Không có vết bớt màu đen che phủ, một đôi mắt đào hoa như câu hồn phách người khác cứ như vậy lộ ra bên ngoài, làm cho gương mặt trắng nõn của Trừng Kỳ trở nên vô cùng có sức sống, làm cho viện dựng chí đỏ tươi bên mắt trái còn có trên mặt tính trẻ con tăng thêm vài phần diễm sắc.

Thanh lệ cùng yêu diễm hai loại vẻ đẹp hoàn toàn tương phản này lại có thể cùng lúc xuất hiện trên một khuôn mặt mà không hề làm cho người khác cảm thấy quái dị. Tuy rằng trước kia Lê Thiên Duyên đã từng thấy qua rất nhiều nữ tu xinh đẹp, nhưng vẫn bị vẻ đẹp của người trước mặt làm cho kinh diễm không thôi.

Qua một lúc lâu, Trừng Kỳ mới lấy lại được phản ứng, nhanh chóng buông ra tay chân đang quấn lấy Lê Thiên Duyên, vẻ mặt ngượng ngùng nói, “Thiếu gia, ta không phải cố ý.”

“Ân.”

Trên người đã không có trói buộc, Lê Thiên Duyên mặt không biểu tình lui về sau một bước, sau đó đứng thẳng người lên.

“Ta đây về phòng ngủ trước.”

Trừng Kỳ quẫn bách mang giày, nói xong liền chạy nhanh ra khỏi sương phòng của Lê Thiên Duyên.

Lê Thiên Duyên nhìn thân ảnh của Trừng Kỳ biến mất, mới thở ra một hơi, tiểu gia hỏa kia thế nhưng trong lúc bùng nổ thăng cấp thành Luyện Khí tầng hai, nhìn phản ứng của hắn chắc là còn chưa có nhận ra.

Trong sương phòng, vẫn còn lưu lại một chút Mê tình hương chưa tan hết, Lê Thiên Duyên vốn dĩ đang muốn nhập định để luyện hóa hết đoàn âm khi vừa rồi hít vào kia, nhưng buổi tối hôm nay, hắn lại ngồi ở trên giường niệm suốt một đêm Thanh Tâm chú.

“Thiếu gia ngươi xem nè.”

Trừng Kỳ hưng phấn chạy vào phòng của Lê Thiên Duyên, muốn biểu diễn cho thiếu gia xem năng lực hắn mới phát hiện.

Chỉ thấy một ngọn lửa nho nhỏ màu tím đang nghịch ngợm chuyển động ở giữa hai ngón tay của hắn, Trừng Kỳ giống như đang làm ảo thuật mà điều khiển trong tay ngọn lửa, đây vẫn là sáng sớm hôm nay hắn mới vừa học được.

Nhưng lực chú ý của Lê Thiên Duyên đều tập trung trên mặt Trừng Kỳ, trải qua một đêm, vết bớt màu đen kia đã xuất hiện trở lại bên mắt trái. Hình ảnh tối hôm tựa như là phù dung sớm nở tối tàn, nhưng trong lòng Lê Thiên Duyên cảm thấy thả lỏng không ít, dung mạo xinh đẹp của tiểu gia hỏa tạm thời vẫn nên che giấu là tốt nhất.

Tối hôm qua lúc trở lại phòng, Trừng Kỳ sợ đánh thức Tiểu Liễu nên lập tức đi ngủ, cho nên cũng không biết trên người đã xảy ra biến hoá gì, cho đến khi ngủ một giấc dậy mới phát hiện chính mình trong lúc không biết gì đã trở thành Luyện Khí tầng hai, lúc này trong lòng chỉ muốn cùng Lê Thiên Duyên chia sẻ năng lực mới của bản thân.

Lê Thiên Duyên nhìn thấy hơi thở trên người Trừng Kỳ đã ổn định, liền lấy ra một quyển pháp chú cho hắn, cũng giống như trước đây đều làm Trừng Kỳ tự mình xem trước, khi nào gặp chỗ không hiểu thì hỏi hắn. Lê Thiên Duyên ném cho Trừng Kỳ một quyển sách cổ thật dày, sau đó trở lại trên giường khoanh chân nhập định.

Tối hôm qua, đoàn âm khí Lê Thiên Duyên rút ra từ trên người Trừng Kỳ đã ở trong đan điền của hắn ổn định xuống dưới, Lê Thiên Duyên thử điều khiển linh lực dẫn động đoàn âm khí màu đen kia, kết quả lại phát hiện nó cùng trong đan điền mấy đoàn khí cầu khác cũng không có gì khác nhau, chỉ khác ở chỗ chính là ngũ hành linh lực của hắn thuộc tính đều là thuần dương, mà thuộc tính của đoàn khí màu đen này lại là thuần âm.

Nghĩ đến trong thân thể lại có hai thuộc tính âm dương cùng tồn tại, Lê Thiên Duyên cảm thấy vận khí của hắn đã đến, một bên điều khiển âm khí màu đen di chuyển đến tất cả gân mạch trong thân thể, một bên lại dùng ngũ hành linh lực ôn dưỡng nội tạng. Lê Thiên Duyên liền như vậy mà đắm chìm trong tu luyện, cho đến khi âm khí di chuyển trong cơ thể đủ 81 lần, mới cảm giác được một cổ linh lực mạnh mẽ đi vào cơ thể.

Từ lúc Trừng Kỳ được một quyển sách mới, đã bị trong sách các loại chú thuật thần kỳ hấp dẫn. Lúc gần đến giữa trưa mới đột nhiên phát hiện linh khí trong phòng liên tục rung chuyển, có chút kinh ngạc mà nhìn về phía người đang ngồi trên giường, quả nhiên liền thấy được hơi thở trên người Lê Thiên Duyên đang thay đổi sắp tiến vào giai đoạn thăng cấp.

Sau khi phát hiện, Trừng Kỳ chạy nhanh buông trên tay quyển sách, lấy ra một trương Tĩnh Âm phù dán trên cửa sương phòng, lúc này đã gần đến thời gian dùng cơm trưa, Trừng Kỳ sợ lát nữa Tiểu Liễu lại đây sẽ quấy rầy đến Lê Thiên Duyên.

Lê Thiên Duyên tham lam hấp thu linh khí xung quanh, nhưng thế giới này linh khí thiếu thốn, căn bản không thể thỏa mãn đủ năm đoàn khí cầu trong đan điền của hắn, lập tức liền từ trong Càn Khôn giới lấy ra hai viên linh châu nắm trong tay, ngay tức khắc có thể thấy được mấy đoàn khí cầu bắt đầu tăng lớn lên.

Trong khoảng thời gian này, Lê Thiên Duyên thường xuyên ngâm thuốc tắm làm gân mạch trở nên kiên cường dẻo dai hơn rất nhiều. Hiện giờ bị linh lực tùy ý cọ rửa cũng có thể thừa nhận nổi, không bao lâu chín cái huyệt đạo vẫn còn đang bị tắc nghẽn trong cơ thể đã được năm loại linh khí đan xen nhau phá tan, lúc này Lê Thiên Duyên cũng thành công thăng cấp lên Luyện Khí tầng ba.

“Thế nào rồi, thiếu gia vẫn không có động tĩnh gì sao?”

Lê Ngọ đến gần cửa sương phòng hỏi Tiểu Liễu.

“Ân, chắc là thiếu gia đang bận việc.”

Tiểu Liễu nhìn về phía cửa phòng đang đóng chặt, bắt đầu từ lúc chính Ngọ đến giờ, cửa phòng của thiếu gia có gõ thế nào cũng không hề phát ra tiếng động.

Trải qua hơn một tháng ở chung, Tiểu Liễu cũng phát hiện thiếu gia có rất nhiều năng lực kì lạ làm người khó có thể tin được, ngay cả Thiếu phu lang cũng trở nên thần bí hơn.

“Vậy phải làm sao bây giờ?

Lão thái gia sắp tới rồi, mấy vị chủ tử khác trong Lê phủ đều đã ở bên ngoài nghênh đón.” Lê Ngọ có chút vội vàng nói.

Lão phu nhân qua loa đại khái vài câu đã đem thiếu gia phân ra phủ, nếu như thiếu gia có thể ở trước mặt lão thái gia lộ mặt, nói không chừng chuyện này còn có thể cứu vãn.

“Thôi, ngươi đi gặp lão gia nói một tiếng, nói thiếu gia bị bệnh, không thể ra cửa.” Tiểu Liễu nghĩ một lát đối Lê Ngọ nói.

“Chuyện này……”

Lê Ngọ còn có chút do dự, nhưng hiện tại ở Thanh Trúc Uyển địa vị của Tiểu Liễu đã cao hơn hắn, cũng chỉ có thể nghe lời đi làm.

“Được rồi, để ta đi nói.”

Trong lúc mọi người trong Lê phủ đang tranh nhau lấy lòng lão thái gia cùng lão phu nhân, Lê Thiên Duyên lại cáo ốm không ra, cho nên cũng không có người tới Thanh Trúc Uyển hỏi thăm.

Lê Thiên Duyên mất hai ngày mới có thể ổn định tu vi, sau khi thăng cấp lên Luyện Khí tầng ba, kích thước của sáu đoàn khí cầu trong thân thể hắn đã hoàn toàn giống nhau, kiểm tra thân thể của mình thêm một lần nữa, Lê Thiên Duyên đối với sự xuất hiện của đoàn khí cầu màu đen này rất là tò mò, hắn có thể cảm giác được thứ này về sau đối hắn có tác dụng rất lớn.

Nghiên cứu một hồi cũng không nhìn ra cái gì khác thường, Lê Thiên Duyên liền đứng dậy thay đổi quần áo chuẩn bị mang theo Trừng Kỳ đi tham gia tiệc mừng thọ của Lê lão thái gia.

Hôm nay chính là sinh thần của lão thái gia, là bữa tiệc mà lão phu nhân nhất quan tâm, sao hắn có thể vắng mặt được, nghĩ đến đây, khoé miệng của Lê Thiên Duyên ức chế không được mà tươi cười.

-----------------------------------------------

Lúc này, ngay cửa lớn của Lê phủ khách quý ra vào tấp nập, trước cửa đứng đầy các loại nửa linh thú kéo xe. Rất nhiều võ giả ở Tấn Thành hôm nay đều đặc biệt chạy tới xung quanh Lê phủ xem náo nhiệt, cho dù không thể đi vào nhưng có thể nhìn thấy các loại thú kéo xe hiếm lạ này cũng đủ để bọn họ mở rộng tầm mắt.

“Đó là ngựa một sừng của Thích gia ở Thuận Thành, nghe nói con ngựa này một ngày có thể đi ba ngàn dặm.”

“Có cái gì đâu mà trầm trồ, ngươi xem Loan Đỉnh hạc của Đường gia ở Vân Thành kìa, đó mới chính là thú kéo xe bay hiếm thấy, chỉ cần có nó băng đèo lội suối bất quá chỉ là chuyện trong chốc lát.”

“Quả nhiên vẫn là thế gia ở Vân Thành bất phàm a, Tấn Thành của chúng ta vẫn còn thua xa.” Có người nhìn thấy Thuận Thành cùng Vân Thành thú kéo xe, vẻ mặt đầy hâm mộ cảm thán.

“Vân Thành có Võ Tông tọa trấn, chúng ta đương nhiên là so không được.”

Vân Thành đất đai rộng lớn, tài nguyên cũng phong phú hơn Tấn thành rất nhiều, còn đất đai ở Thuận Thành thì vô cùng phì nhiêu thích hợp đào tạo dược liệu quý hiếm, nếu cùng nhau đem ta so sánh, Tấn Thành chỉ có thể xách dép.

Hôm nay, khách đến dự tiệc đều có thân phận quý trọng, Lê gia cũng không dám lơ là, mặc kệ là lão thái gia Lê Thịnh Vũ, vẫn là lão phu nhân Đoạn Cầm đều đã sớm ngồi ở đại đường tổ chức yến hội tiếp đãi mọi người đến chúc thọ.

Đoạn Cầm nhìn trong đại đường các thế gia vọng tộc đến đây vì Lê gia chúc thọ, trong lòng đắc ý không thôi, nhưng trên mặt chỉ treo kên nhàn nhạt tươi cười thoạt nhìn rất là ung dung.

Lê Bùi cùng Hồng Mạn cũng bày ra bộ dạng ân ái phu xướng phụ tuỳ mang theo trưởng tử Lê Thiên Châu đi lên tiếp đón những người đến đây chúc thọ.

Người của các phòng trong Lê phủ cũng đều ăn mặc lộng lẫy ngồi trong đại đường cùng mấy người bên cạnh nói chuyện, trên mặt đều là biểu tình đắc ý, Lê phủ càng phong cảnh bọn họ cũng có thể đi theo nở mày nở mặt.