Một hồi lâu sau, khi không còn tiếng động nào nữa.
Thẩm Lạc Vũ mới đứng dậy, nhìn vào bức tường phía sau đã lấm tấm vài vệt đỏ tươi, mà không thể tin được.
“Lát nữa, Aaron sẽ qua đây.” Vẻ mặt Lãnh Đế Giác do vừa được bạo nịnh liền chuyển sang thờ ơ như thường lệ, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, chẳng qua là — — bàn tay to chỉnh sửa cổ áo sơ mi của hắn đang chảy máu.
Trái tim Thẩm Lạc Vũ thắt lại, cô mím chặt môi.
Lúc này, chuông cửa cũng vang lên.
Sau khi mặc quần áo xong xuôi, hắn vẫn không hề để ý đến bàn tay to đang chảy máu, đi tới mở cửa, đang đứng trước cửa, đột nhiên hắn quay lại, lạnh giọng: “Tôi sẽ tôn trọng giao dịch của chúng ta.”
Nói xong, hắn cửa mở ra, Aaron đã đứng bên ngoài.
Hắn đồng ý rồi!
Nhưng tại sao lòng cô lại cảm thấy không chút thoải mái?
Thẩm Lạc Vũ thở dài, rồi ngồi đến trước gương trang điểm, để mặc Aaron trang điểm cô thành một người phụ nữ khác!
Cô biết chắc chắn sẽ có một cảnh tượng lớn gì đó đang chờ đợi cô phía trước.
Quả nhiên, khi Lãnh Đế Giác ôm eo cô, cùng bước ra sảnh lớn đợi xe, tất cả các phóng viên đang vây quanh ở cửa, đều ùa về phía trước như đàn ong.
Nếu không có vệ sĩ kịp thời bước lên trước ngăn cản, cô hẳn đã bị đám người này giẫm chết rồi.
“Lãnh tiên sinh, nghe nói mấy ngày trước, anh và Doãn tiểu thư đến khách sạn suối nước nóng nghỉ dưỡng, Doãn tiểu thư cũng đã ở lại Lãnh gia mấy lần, xin hỏi điều này có đúng hay không?”
“Đúng vậy, dạo gần đây, Lãnh tiên sinh và Doãn tiểu thư hình như rất hòa hợp, không giống như người bên ngoài đồn đại. Có phải ngày cưới của hai người đã được định rồi không? Có thể tiết lộ một chút ở đây không?”
Các phóng viên lần lượt đặt câu hỏi, thậm chí đã có người giơ cao máy ảnh, thoáng chốc cái, khung cảnh lập tức hỗn loạn không thôi.
Lãnh Đế Giác hắng giọng, tình hình hỗn loạn tại chỗ nhất thời trở nên vô cùng yên tĩnh, không lấy một tiếng động nào phát ra, mỗi một người bọn họ đều đang hồi hộp chờ đợi hắn lên tiếng.
Thẩm Lạc Vũ cũng vô thức nhìn người đàn ông bên cạnh vẫn luôn rất tự tin, trong ánh mắt lạnh lẽo đó có mang theo ý nghi hoặc.
Cô lại phát hiện — — hoá ra mình cũng muốn biết câu trả lời.
“Về ngày cưới của tôi với cô Doãn Thượng Hi...”
Lãnh Đế Giác từ tốn nói, ánh mắt sắc lẹm hết lướt trên gương mặt Thẩm Lạc Vũ lại đến mặt từng vị phóng viên.
Khung cảnh bỗng chốc hoá căng thẳng, mọi người dường như cũng không dám thở mạnh.
“Đã và đang được bàn bạc, sau khi quyết định xong, chúng tôi sẽ thông báo với mọi người trong thời gian sớm nhất.”
Hắn lại thấp giọng tuyên bố: “Và nói cách khác, Lãnh gia và Doãn gia đã chính thức liên hôn.”
Thẩm Lạc Vũ đột nhiên quay đầu nhìn hắn, bắt gặp hắn nở một nụ cười nhạt, trong lòng cô lại dấy lên một chút buồn bực.
Cô phải nên vui mừng chứ nhỉ!
Sau khi công bố tin tức kết hôn của bọn họ, những người muốn ngăn cản cuộc liên hôn giữa hai nhà chắc chắn sẽ tăng tốc hành động, Lãnh Đế Giác sẽ sớm thu lưới và cô cũng sẽ sớm có được tự do...
Lời Lãnh Đế Giác vừa dứt, hiện trường đột ngột xôn xao.
“Lãnh tiên sinh, anh có thể tiết lộ thêm chi tiết được không, chẳng hạn như hai người định sẽ tổ chức hôn lễ ở đâu...”
“Thực xin lỗi, phiền mọi người nhường đường!” Vệ sĩ nhận ra vẻ mặt không kiên nhẫn của hắn, lập tức tiến lên, trầm giọng nói.
Chiếc RV* cao cấp màu đen chậm rãi dừng lại, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, Lãnh Đế Giác và Thẩm Lạc Vũ đều đi về phía xe, hoàn toàn phớt lờ những tiếng bàn tán của các phóng viên.
*Xe RV Trung Quốc: là loại xe ‘ngôi nhà di động’.
Để qua mặt tất cả mọi người, xe của bọn họ phải lái về hướng biệt thự của Doãn gia.
Sau khi chắc chắn không còn người bám theo, họ mới vòng lại hướng Lãnh gia.
Có lẽ vì quá mệt, nên ngay khi xe tiến vào cửa cổng sắt được chạm khắc lộng lẫy, Thẩm Lạc Vũ đã ngủ mất.
Khuôn mặt đang ngủ điềm tĩnh, đắm chìm dưới ánh trăng mờ ảo, dung mạo xuất chúng dường như đã bị bao phủ bởi một lớp sương mù, hoàn mỹ đến không ngờ tới.