Xuyên Nhanh: Boss Ca Ca Hắc Hóa Chưa

Chương 3: Học bá muội muội yêu kiều mềm mại VS Học bá ca ca siêu hung dữ (3)

Giáo viên dạy toán đã dạy học nhiều năm, cũng biết rằng hầu hết học sinh không thể trả lời vấn đề này.

Cô thở dài một hơi trong lòng, bất đắc dĩ kêu lên: “Ngôn Hề, em lên giải bài toán này đi.”

Đào Ngôn Hề nghe tiếng cô giáo gọi, trực tiếp đứng lên.

Cô nửa cúi đầu nhìn sang người bên cạnh, Trử Tử Hiên hiển nhiên còn chưa ngủ, anh kéo cái ghế về phía trước, rõ ràng là muốn nhường chỗ cho cô.

Nhưng hình như bạn học Trử Tử Hiên quên mất là bọn họ ngồi ở hàng cuối cùng, Đào Ngôn Hề kéo ghế lại đằng sau, từ sau chỗ ghế ngồi của mình đi ra ngoài.

Trử Tử Hiên:...

Đào Ngôn Hề làm bộ như không biết gì, cô cúi đầu mím môi nở nụ cười, đi lên bục giảng, bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy phấn viết, rất nhanh đã giải được đề bài này.

“Rất tốt, không hổ là học bá, các em đều có thể học một chút cách giải bài của em ấy.” Giáo viên ôn nhu nói, đối với em học sinh này cô vẫn luôn ôn nhu như vậy.

Đào Ngôn Hề hướng về phía cô giáo gật đầu một cái rồi quay lại chỗ ngồi của mình.

Bạch Đóa Đóa nắm chặt bút trong tay, cắn cắn môi. Vì cái gì mà so với Đào Ngôn Hề, mọi thứ của cô ta đều luôn thấp hơn một bậc?

Rõ ràng các cô đều cùng thông qua kỳ tuyển sinh đặc biệt, rõ ràng chính mình còn thông minh hơn cô ấy…

Đào Ngôn Hề dường như phát giác ra điều gì, liếc nhìn bóng lưng Bạch Đóa Đóa ngồi phía trước.

Gia cảnh nhà Bạch Đóa Đóa có thể nói là bần hàn, cùng cô ở vị trí giống nhau, đều thuộc dạng học bá siêu cấp, các cô cùng thông qua hình thức xét tuyển đặc biệt của trường học, được miễn học phí và nhiều loại phí khác.

Dù sao đây cũng là trường học quý tộc, không phải nơi người bình thường có thể tùy tiện tiến vào.

Đào Ngôn Hề gõ chiếc bút trong tay, viết ra một dòng chữ xinh đẹp lên trang giấy.

Cô sao có thể nói cho Bạch Đóa Đóa biết rằng, bây giờ cô đã không còn giống như cô trước đây nữa?

Mới hôm qua, mẹ cô vừa mang theo cô cùng gả vào nhà họ Trử, bây giờ cô cũng được tính là tiểu thư nhà giàu rồi.

Đối với Trử Tử Hiên, hiện tại anh đã là anh trai trên danh nghĩa của cô, mặc dù anh thực sự không thích cô em gái mới này.

Nghĩ đến đây, Đào Ngôn Hề cười cong mắt, không thích sao? Cô cũng đã lâu không được nghe thấy mấy chữ này rồi.

Sau khi tan học là thời gian ăn cơm trưa, Bạch Đóa Đóa mời Đào Ngôn Hề cùng đến nhà ăn, lúc này cô ta đã trở lại dáng vẻ của một tiểu bạch hoa yếu ớt, đúng là nhìn không ra cái người như lâm vào sương mù ban nãy.

Đào Ngôn Hề vốn không muốn đi, nhưng vì Tiểu Yêu cứ liên tục nhắc nhở cô không thể phá hủy thiết lập của nhân vật, vì thế cô chỉ đành đồng ý lời mời của cô ta.

Bạch Đóa Đóa khoác tay cô, trông vô cùng thân mật.

Đào Ngôn Hề chớp mắt, liếc nhìn về phía Trử Tử Hiên, tại sao anh trai vẫn còn ở chỗ này ngủ? Lát nữa cô có cần phải mua đồ ăn mang về cho anh không?

Đào Ngôn Hề vừa đi vừa suy nghĩ lung tung, không để ý tới Bạch Đóa Đóa đang lôi kéo mình. Ngay sau khi hai người rời khỏi, người vốn dĩ đang nằm ngủ trên bàn là Trử Tử Hiên lại ngồi dậy.

Anh cười nhạo một tiếng, đúng là đồ ngốc, thế mà lại kết bạn với mấy người như thế này, cũng không nhìn đến Bạch Đóa Đóa là cái dạng người ra sao, mỗi lần nhìn về anh trong ánh mắt cô ta lại tràn đầy ghen tị với quyền thế.

Đào Ngôn Hề, tại sao lại ngu ngốc như vậy? Ngu ngốc đến mức anh thực sự muốn hung hăng bắt nạt cô.

Trử Tử Hiên nhớ đến tối hôm qua ba cố ý gọi anh vào phòng làm việc, còn có cuộc nói chuyện kia, trong đầu lại hiện lên câu nói vừa rồi của Bạch Đóa Đóa “Bạn học Trử Tử Hiên nhất định sẽ thích cậu”, anh khẽ nhếch miệng, trong mắt xẹt qua một tia sáng yếu ớt, thích sao?

Một bên khác, Đào Ngôn Hề theo Bạch Đóa Đóa đến nhà ăn trong trường, bởi vì cha dượng đã trực tiếp đưa cho cô phiếu ăn giá trị 1 vạn, vì vậy cô cũng không cần lo lắng phiếu ăn sẽ hết hạn hay bị cái gì.