Xuyên Nhanh: Boss Ca Ca Hắc Hóa Chưa

Chương 2: Học bá muội muội yêu kiều mềm mại VS Học bá ca ca siêu hung dữ (2)

Sau khi tan học, trong phòng học ồn ào không yên.

Trử Tử Hiên khó chịu cau mày, thực sự là không để cho người ta ngủ ngon giấc!

Đào Ngôn Hề cảm giác được tâm trạng người bên cạnh sắp chịu không nổi, hơi nhếch miệng.

“Bạn học Đào, cậu không sao chứ?” Phía trước đột nhiên truyền đến một giọng nói nhỏ nhẹ yếu ớt.

Đào Ngôn Hề nâng mắt nhìn theo nơi âm thanh kia phát ra, liền thấy được một nữ sinh mặc đồng phục với mái tóc dài hơi xõa xuống. Xem xét một chút, chính là tiểu nữ sinh Bạch Đóa Đóa mảnh mai yểu điệu.

Đào Ngôn Hề: !!!

Đây chính là nữ chủ a~ dáng vẻ nhìn qua giống như rất dễ bị bắt nạt.

Đào Ngôn Hề nhướng mày, trong mắt che giấu một tia ý vị xấu xa.

Đợi đến khi cô giương mắt lên nhìn lần nữa thì đã biến thành một học bá yếu đuối rồi.

Đào Ngôn Hề chớp mắt, nghiêng đầu, khuôn mặt mang theo chút sợ hãi, cười yếu ớt nói: “Tôi không sao, cảm ơn cậu đã quan tâm.”

Bạch Đóa Đóa nhìn Đào Ngôn Hề, không biết vì sao mà luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái. Nhưng khi nhìn lại, cô ta vẫn không thấy có gì bất thường.

Bạch Đóa Đóa hít sâu một hơi, lắc đầu, đem mấy suy nghĩ kì lạ ném ra khỏi đầu mình.

Cô ta nở nụ cười nói: “Không có chuyện gì, chúng ta liền trở thành bạn bè đi. Ngôn Hề, cậu yên tâm, bạn học Trử Tử Hiên nhất định sẽ thích cậu.”

Đào Ngôn Hề nghe vậy, suýt chút nữa đã không nhịn được cười phá lên.

Ở ngay trước mặt Trử Tử Hiên mà nói lời này liệu có bị đần hay không? Chẳng lẽ Bạch Đóa Đóa không biết dựa theo tính cách của Trử Tử Hiên, nghe cô ta nói lời này rất có thể sẽ sinh ra cảm xúc chán ghét đối với cô hay sao?

Cái người Bạch Đóa Đóa này, thật sự coi cô là bạn bè à? Hay là nói, cô ta chỉ coi cô là kẻ ngu ngốc dễ bị lừa như vậy?

Đào Ngôn Hề mím môi, cẩn thận liếc nhìn Trử Tử Hiên ở bên cạnh.

Mặt cô có chút đỏ lên, hai tay đan vào nhau, vừa ngượng ngùng vừa khó hiểu nói: “Đóa Đóa, cậu nói linh tinh cái gì vậy? Còn nữa, không phải cậu thích cậu ấy sao?”

Bạch Đóa Đóa sững sờ, khuôn mặt kinh ngạc, không tin được mà nhìn Đào Ngôn Hề.

“Không… không phải, tôi không có…” Bạch Đóa Đóa lén lén lút lút nhìn Trử Tử Hiên, “Không phải như vậy, tôi rõ ràng là…”

Đúng lúc này, chuông báo vào học đột nhiên vang lên.

Bạch Đóa Đóa luôn luôn là học sinh tốt, đương nhiên sẽ không nói việc này ra khi còn trong lớp học.

Cô ta có chút không cam lòng xoay người, cầm bút lên tiếp tục nghe giảng.

Nhưng cảnh tượng vừa rồi lại xuất hiện trong đầu, cô ta có thích Trử Tử Hiên hay không? Không, cô ta rõ ràng là yêu thích Cung Hân Hải. Đúng, chắc chắn là vậy!

Thế nhưng là, Trử Tử Hiên cũng không tệ, tuy rằng bộ dáng có chút hung hăng dữ tợn, nhưng nghe nói Trử Tử Hiên là người thừa kế duy nhất của nhà họ Trử…

Bạch Đóa Đóa cắn môi, lắc đầu, cố ép bản thân không nghĩ tới mấy chuyện này nữa.

Đào Ngôn Hề cầm bút cúi đầu, tóc mái dài che đi gần nửa khuôn mặt cô, cũng che đi đôi mắt linh động.

“Bạch Đóa Đóa, lên đây giải công thức này cho tôi.” Giáo viên dạy toán nghiêm túc chỉ vào một đề bài trên bảng đen nói.

Bạch Đóa Đóa nghe vậy liền ngây ra, theo bản năng nắm chặt bút, làm sao bây giờ, vừa rồi cô ta hoàn toàn không nghe giảng, một chữ cũng không lọt thì sao có thể giải được!

Giáo viên thấy Bạch Đóa Đóa vẫn còn ngồi tại đó, nhướng mày, ngữ khí càng thêm nghiêm khắc nói: “Bạch Đóa Đóa, lên bảng giải bài tập.”

Cả người Bạch Đóa Đóa run rẩy, chậm rãi đứng lên, cô ta nắm chặt đồng phục của mình, qua mấy giây sau đó mới nhỏ giọng nói: “Thưa cô, em… em không biết làm.”

Giáo viên toán học cau mày, phất tay: “Em ngồi xuống đi.”

Bạch Đóa Đóa lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, còn tốt, may mà cô giáo cũng không làm khó mình.

Cô giáo dạy toán nhìn qua cả lớp, không có học sinh nào dám cùng cô đối mặt trực tiếp, xem ra tất cả đều sợ bị cô gọi tên lên bảng.