Tô Mặc đi vứt rác, xoay người đi về nhà, lại nghe thấy phía sau truyền đến một thanh âm thanh thuý: "Bắt đầu từ hôm nay, em coi như trở thành hàng xóm của cô rồi,em đoán mẹ em phải đến giờ tan làm mới có thể quay về đưa em chìa khoá, cô có thể nhẫn tâm để học sinh của mình đứng cô đơn ở hành lang này sao?""
"Không phải là lúc nãy em vẫn đang chờ mẹ quay về đưa chìa khoá sao?"
"Em có thể vào nhà cô chờ không, dù sao chúng ta cũng là hàng xóm, không phải sao?"
Lâm hạo quét ánh mắt như ra-đa dò xét Tô Mặc từ trên xuống dưới, nói tiếp: "Hay là có bạn trai của cô ở đây, vậy nên không tiện cho em vào?"
"Tôi không có bạn trai, em đừng ăn nói bậy bạ."
Tô Mặc quay đầu lại trừng mắt lườm Lâm Hạo một cái không mấy thiện cảm, nghĩ thầm, xem ra mặc kệ hắn đứng ở đây cũng không tốt:
"Thôi được rồi, coi như vì em là học sinh của tôi, vào trong nhà đợi đi."
"Cảm ơn cô giáo."
Lâm Hạo đi theo sau bước chân Tô Mặc mà vào trong nhà, đứng ở phòng khách đảo mắt nhìn quanh một vòng, lại nghe được tiếng Tô Mặc nói với hắn:
"Tự mình ngồi xuống đi."
"Vâng."
Nghe được Lâm Hạo trả lời, cô đi nhanh về phòng ngủ tìm nội y mặc vào, vừa mặc vừa suy nghĩ: Lâm Hạo là sinh viên khoa thể dục, thân hình chính là gu của cô, nhưng cô tốt xấu gì cũng có giới hạn của bản thân, hơn nữa hắn còn là học sinh của mình, không được có ý nghĩ xấu xa. Nhìn lại quần áo lúc nãy vì ở một mình nên cô không mặc nội y, hẳn là không có rõ ràng khiến người ta chú ý đâu nhỉ?
Tô Mặc bình tĩnh từ phòng ngủ đi ra, nhìn người ngồi trên trên sô pha trong phòng khách, ngay sau đó đi đến máy lọc nước rót một cốc, đi đến bàn, đặt trước mặt bạn học Lâm Hạo,
"Uống cốc nước đi"
Lâm Hạo cầm cốc nước lên, cúi đầu uống một ngụm nhỏ, lại ngẩng lên hướng Tô Mặc giọng nói mang theo ý trêu đùa:
"Cô giáo, vừa rồi cô vội vàng chạy đi giấu bạn trai trong phòng ngủ à, cô sợ học sinh của mình biết cô có bạn trai đó hả, việc này có gì mà phải ngượng ngùng đâu!!!!"
Tô Mặc lườm tên tiểu tử giảo hoạt trước mặt, dựa vào vẻ ngoài lớn lên đẹp mắt là đều có thể tuỳ tiện nói bậy nói bạ hết à, cũng lười đôi co với hắn, "Tập trung uống nước của em đi."
Lâm Hạo nghe vậy liền uống hết cốc nước trên tay, "Em uống hết rồi nhưng vẫn còn hơi khát, cô có thể lấy giúp em cốc nữa không ạ?"
"Tự mình đi rót đi." Tô Mặc trầm giọng nói, dứt lời lại thấy cậu học sinh vốn đang ngồi kia lại đột ngột đứng dậy, thân hình thiếu niên cao lớn có chút áp đảo bao trùm lên thân thể nhỏ bé của cô.
Về phần Lâm Hạo không nghĩ đến đứng lên liền có thể thấy được hơi chút cảnh xuân lộ ra từ cổ áo của Tô Mặc, ánh mắt dừng trên ngực cô mà đánh giá, hoá ra vừa nãy cô giáo mình chạy vội vào phòng ngủ là để mặc áo ngực nha.