Chương 1: Lông dài hay không cô giáo tự mình kiểm tra một chút không phải sẽ biết sao?
Tô Mặc ăn mặc một thân áo ngủ thoải mái, xách theo một túi rác đi ra cửa hành lang, liếc mắt một cái nam sinh đang đứng dựa tường trước cửa nhà cô, một thân đồ thể dục đơn giản, trong tay còn ôm bóng rổ, thật hiển nhiên là vừa rồi mới đi đánh bóng rổ xong, tầm mắt cô chậm rãi hướng lên trên, gương mặt này, đẹp đến mức liếc mắt một cái có thể khiến cho người khác khắc sâu vào ký ức, thật đúng là khéo quá hoá vụng, thế mà lại đυ.ng phải học sinh lớp mình ở đây.
“Lâm Hạo.”
Ánh mắt của cô có chút si mê, thậm chí vì thế mà có chút thèm nhỏ dãi.
Nghe được tiếng gọi truyền vào trong tai, Lâm Hạo nguyên bản cúi đầu chơi di động, tầm mắt theo thanh âm dời đi qua, nhìn đến người trước, thoáng có chút kinh ngạc, nháy mắt liền đứng thẳng, "Cô giáo."
Tô Mặc nhìn người trước mắt, lập tức đem toàn bộ tiểu tâm tư của mình che giấu, ngược lại dò hỏi: "Em ở chỗ này làm gì?"
Lâm Hạo chỉ vào cửa phía sau, "Em ở nơi này.”
“Ở nơi này?” Tô Mặc nghi hoặc, cô dọn đến đây ở cũng đã hơn hai tháng, hàng xóm đối diện là học sinh của mình, sao cô lại không biết?
“Em hôm nay mới dọn tới đây ở, cô giáo chắc là đã xem qua hồ sơ lớp mình, trong đó hẳn là có ghi chú em không ở trọ tại trường, khoảng thời gian trước em vẫn luôn ở nhà cô chú, hai ngày nay ba mẹ đã giúp em chuẩn bị chỗ này, cho nên hôm nay em liền dọn tới đây, chẳng qua em không có chìa khoá, chờ chút nữa mẹ em mới đưa tới, kêu em đứng ở đây chờ." Lâm Hạo bình tĩnh giải thích.
Chỉ là, lấy chiều cao của hắn, từ góc nhìn này nhìn người trước mặt hắn chỉ mặc một thân áo ngủ, rất dễ dàng nhìn đến địa phương không nên nhìn, cô giáo dáng người thật tốt.
Tô Mặc ngước mặt, ánh mắt cùng Lâm Hạo vô tình chạm nhau, tiểu tử này trong mắt sao lại có cảm giác như đang bốc hoả, theo bản năng trong chớp mắt cô liền hồi phục tinh thần, chính mình chỉ mặc một thân áo ngủ rộng thùng thình, bên trong còn không mặc nội y, Lâm Hạo trước mặt này thân cao chót vót phải tới 188, từ trên nhìn xuống còn không phải đem cảnh xuân trước ngực cô nhìn không sót gì, chẳng qua người đứng trước mặt là Lâm Hạo, nam sinh vừa đẹp trai vừa học giỏi, giống như….
Trong đầu cô nghĩ đến chút sự tình dâʍ ɭσạи, ngay tức thì cô nhìn thấy tay mình còn cầm theo bịch rác rưởi, muốn từ trường hợp xấu hổ này rời đi, "Cô đi vứt rác."