Hiệu trưởng để cho chủ nhiệm các lớp đi hỏi một chút, mấy vị phụ huynh cũng đều chen chúc đứng trong văn phòng.
Ba của Nghiêm Thiên Lãng, Nghiêm Khôn Minh thì khoan thai tới trễ, diện mạo ông ta bình thường, vóc dáng trung đẳng, biểu tình tiều tụy.
Vừa vào trường học đã nghe nói mọi chuyện xảy ra, đến nơi thì đã trừng mắt Nghiêm Thiên Lãng một cái.
Gần nhất công trình xảy ra chuyện, ông đều bận rộn đến đau đầu nhức óc, nếu công trình này mà không thể tiếp tục đi xuống, phá sản đều là có khả năng.
Vương Phân đại khái còn tưởng đi lên lôi kéo làm quen, Nghiêm Minh Khôn trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, “Hiệu trưởng, tôi đi ra ngoài rít điếu thuốc, chờ lát nữa tiến vào.”
Ngay sau khi Nghiêm Minh Khôn tiến vào thì Uẩn Ngọc cũng đã đảo qua tướng mạo của ông ta.
Ấn đường biến thành màu đen, có đại kiếp nạn, nếu không có quý nhân tương trợ, đại khái đời này đều không thể xoay người lại.
Nửa giờ sau, Khương Tiểu Hân giơ di động đi vào văn phòng, cao hứng nói: “Hiệu trưởng, tội tìm được một cái video có thể chứng minh là Bì Thiên Lỗi bọn họ động tay.”
Nói xong click mở di động, truyền phát lên một đoạn video, là ở ngay vị trí chỗ ngoặt của thang lầu tại khu dạy học, không có người nào.
Bì Thiên Lỗi mang theo mấy người học sinh đang có mặt ở văn phòng đối với Uẩn Thịnh tay đấm chân đá, Uẩn Thịnh ngã trên mặt đất che chở đầu, Nghiêm Thiên Lãng không có động thủ, dựa vào trên thang lầu mà lãnh đạm chơi điện thoại.
Đây hẳn là do học sinh ở trong trường học quay lén, không biết như thế nào lại tự nguyện đưa cho Khương Tiểu Hân, Khương Tiểu Hân cũng không có khả năng đem học sinh quay chụp video khai đi ra ngoài.
Sắc mặt hiệu trưởng khó coi, “Nhìn xem các người, này đó học sinh, cả ngày không học giỏi, cũng chỉ biết đi ức hϊếp người khác.”
Ông lại hỏi Khương Tiểu Hân, “Giáo viên Khương, video này……” Ông lo lắng nếu như lan lan truyền lên trên internet thì sẽ ảnh hưởng không tốt đến trường học.
Khương Tiểu Hân nói: “Hiệu trưởng, video này chỉ có chỗ tôi có một phần này, còn lại đều xóa bỏ hết rồi.”
Học sinh quay chụp được video vừa lúc là học sinh của lớp cô, video vẫn luôn lưu trữ, vừa rồi bạn học sinh đó trộm giao cho cô.
Hiệu trưởng gật đầu, cùng vài vị phụ huynh nói: “Hiện tại sự thật đã rất rõ ràng, mong là con cái của vài vị có thể xin lỗi bạn học Uẩn Thịnh.”
“Mặt khác, chuyện này yêu cầu phải xử phạt ghi tội, nếu lại có lần tiếp theo, cần thiết đuổi học! Không thể làm cho trong trường học có bầu không khí hư như vậy.”
Vương Phân réo lên: “Hiệu trưởng, kia con nhỏ này đánh con trai tôi thì làm sao bây giờ?”
Hiệu trưởng cũng rất muốn nói xứng đáng, nếu không phải con cái của các người đi ức hϊếp em trai của người ta, còn trào phúng người khác nữa.
Vậy thì cô gái này cũng đâu thể nào ra tay đánh người, đánh nhau chung với một cô gái còn thua trận, cũng không chê mất mặt.
Nghĩ nghĩ, hiệu trưởng chỉ có thể nói: “Là bọn nhỏ con các người có sai trước, kɧıêυ ҡɧí©ɧ người khác trước, việc này khẳng định là các người xin lỗi, cá nhân tôi cảm thấy là chị gái của Uẩn Thịnh là không có sai.”
Vương Phân còn tưởng cãi cọ, Nghiêm Minh Khôn một chân đá vào trên đùi Nghiêm Thiên Lãng, trầm khuôn mặt nói: “Chạy nhanh đi qua xin lỗi người ta đi!”
“Lão tử nuôi anh ăn học đọc sách không phải là là để cho anh đến trường học ức hϊếp người khác, đây chính là phế vật vô năng không có bản lĩnh mới có thể tìm cảm giác tồn tại trên người bạn học.”
“Nghiêm Thiên Lãng, tôi chính là như vậy dạy anh có phải hay không? Anh nhìn xem hiện tại anh lại hỗn thành bộ dáng gì!”
Vương Phân cũng không dám nói chuyện, ngượng ngùng đứng ở một bên.
Nghiêm Thiên Lãng động miệng vài cái, cuối cùng cũng không hé răng, anh tưởng nói là chính mình không có động thủ, nhưng là Uẩn Thịnh bị đánh thật là bởi vì anh.
Lại nói tiếp cũng chỉ là bị tai bay vạ gió, anh thích giáo hoa lớp một, giáo hoa nói anh trừ bỏ cái cao ra thì thành tích học tập lại không tốt.
Nếu thành tích của anh mà có thể bằng một nửa Uẩn Thịnh thì nói không chừng cô ấy còn có thể coi trọng anh một chút, lời này nói có chút khó nghe lại bị Bì Thiên Lỗi bọn họ biết, vậy nên la hét tìm phiền toái Uẩn Thịnh.
Anh không biết Uẩn Thịnh có biết chuyện này hay không, nhưng là giáo hoa cùng Uẩn Thịnh không có lui tới, ngày thường nói chuyện cũng không nhiều lắm, chỉ bởi vì muốn làm anh tức giận nên mới lấy Uẩn Thịnh ra tìm lấy cớ.
Nghiêm Thiên Lãng thành thành thật thật đi lên xin lỗi Uẩn Thịnh, “Uẩn Thịnh, thực xin lỗi, chuyện lần này là nhân tôi mà dựng lên.”
“Mặc dù tôi không có động thủ đánh cậu, nhưng mà cũng không có ngăn cản, bị chị ba của cậu đánh cũng là xứng đáng.”
“Vốn dĩ là do chúng tôi làm không đúng trước, cậu yên tâm đi, sau này chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.”
Nhưng thật ra anh ta lại là một người co được dãn được.
Nghiêm Thiên Lãng đều xin lỗi, Bì Thiên Lỗi dù cho có không tình nguyện cũng phải đi lên nói một tiếng thực xin lỗi.
Những người khác cũng đều theo thứ tự lại đây xin lỗi, các phụ huynh cũng xấu hổ đến không được, nhìn bọn nhỏ xin lỗi xong, cũng lục tục mà rời đi.
Mà giáo viên Mã cũng vô cùng xấu hổ, đây nhưng đều là học sinh của lớp ông nha, cả giận nói, “
Mã lão sư cũng xấu hổ, này mấy cái đều là bọn họ lớp học học sinh, cả giận nói: “Chờ lát nữa về phòng học một người viết kiểm điểm 3000 chữ.”
---------------
Dịch: Thiên Hà