Huyền Học Đại Sư Nhàn Nhã Sinh Hoạt

Chương 40: Tự thân khó bảo toàn

“Gia cảnh hắn ta giàu có, nhưng mà đâu, gần nhất hẳn là tự thân cha mẹ đều khó bảo toàn, phiền toái quấn thân rồi.”

“Chậc, nhật nguyệt giác* ảm đạm ao hãm, nhà cậu có thể chịu đựng được quan ải này hay không còn khó nói.”

(*Nhật nguyệt giác: ở trên trán, thường là phần nhô lên hai bên của trán, đại biểu cho cha mẹ.)

Học sinh cùng giáo viên ở đầy đều thay đổi sắc mặt.

Uẩn Thịnh bất đắc dĩ, không biết như thế nào mà chị ba của anh lại biến thành thần côn, đã vậy cũng không hề kiêng dè đề tài này nữa, anh cũng chỉ có thể kéo kéo góc áo chị ba, “Chị…”

Nên nói Uẩn Ngọc cũng đều nói xong, nhún nhún vai, nở một nụ cười an ủi đối với em trai, “Tiểu Thịnh đừng lo lắng, có chị ba ở.” Làm không chết bọn họ, thật đương cô là Phật hệ nha.

Phật hệ là từ ngữ cô mới học được ở trên mạng gần đây.

Hiệu trưởng cùng với giáo viên cũng không tiện nói nhiều, mà Nghiêm Thiên Lãng lại sắc mặt đại biến, Bì Thiên Lỗi kêu lên.

“Nghiêm ca, anh đừng nghe chị ta nói bừa, chuyện chú Nghiêm xây dựng biệt thự mọi người ở trấn trên đều biết.”

“Đó cũng chỉ là một ít vấn đề nhỏ mà thôi, khẳng định thực nhanh sẽ được giải quyết, này nữ chính là hù dọa anh thôi.”

Uẩn Ngọc bừng tỉnh, “Nguyên lai công trình xây dựng ở trấn trên đang xảy ra chuyện chính là công trình của ba cậu nha.”

Lúc biệt thự kia xảy ra chuyện cô còn đi xem qua đâu, còn để lại thông tin liên lạc nữa, chính là cũng không có ai gọi điện thoại cho cô.

Đây là đem cô coi như là kẻ lừa đảo đâu, cô nhướng mày nói, “Tôi đoán là ba cậu đã đi tìm rất nhiều người cũng không có cách nào giải quyết đi.”

Thế giới này cũng thật là nhỏ, ban đầu cô còn muốn giúp đỡ nhìn xem khu biệt thự kia, nhưng hiện tại cũng nghỉ ngơi tâm tư này.

Nghiêm Thiên Lãng không nói lời nào, mày nhăn lại vô cùng lợi hại.

Mà chủ nhiệm của các lớp cũng đã lục tục liên hệ phụ huynh, Uẩn Ngọc cũng gọi điện thoại cho bà nội Uẩn, kêu bà nội Uẩn tới trường học một chuyến.

Bì Thiên Lỗi trào phúng nói: “Người mẹ què chân của các người đâu.”

“Thiên Lỗi, đừng náo loạn.” Nghiêm Thiên Lãng đại khái nhìn không được, ra tiếng ngăn lại.

Uẩn Ngọc mặt vô biểu tình nhìn về phía cậu ta.

Hiệu trưởng cũng giận dữ, “Giáo viên Mã, cậu nhìn xem học sinh của lớp cậu, đều là dạy ra cái gì ngoạn ý tới, thực đúng là hành vi đạo đức suy đồi!”

Sắc mặt của giáo viên Mã cũng rất khó coi.

Mà Bì Thiên Lỗi thì lại hướng về phía chị em Uẩn gia lộ ra một nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ, sau đó hắn ta lại nhìn thấy chị của Uẩn Thịnh nâng ngón tay lên làm một cái động tác khoa chân múa tay rất kỳ quái.

Cũng không biết có phải hắn ta bị ảo giác hay không mà lại cảm thấy trên người càng thêm âm lãnh, lạnh đến nỗi mà hắn ta đều phải ôm tay súc lại thành một đoàn.

Trong văn phòng dần dần an tĩnh lại, hiệu trưởng cũng chờ đợi.

Không đến nửa giờ sau, các phụ huynh cũng lục tục đi vào trường học, có phụ huynh đại khái cũng biết con mình ở trường học là cái dạng gì, vừa tiến vào đã xin lỗi.

Nhưng có phụ huynh thì dù có chết cũng không nhận sai, tỷ như mẹ của Bì Thiên Lỗi, vừa đi vào văn phòng đại lớn giọng la hét nháo chuyện.

“Ai nói con trai tôi đánh người, các người có chứng cứ sao? Có theo dõi sao? Bây giờ tôi cũng chỉ thấy là con trai tôi bị người khác đánh thành như vậy thôi.”

“Hiệu trưởng, giáo viên Mã, các người nhất định phải làm chủ cho con trai tôi nha, mấy người xem vết thương trên người con trai tôi.”

Sắc mặt của hiệu trưởng không tốt lắm, “Vị phụ huynh này, mong bà không cần lớn tiếng ồn ào, tất cả mọi chuyện chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng.”

Mẹ của Bì Thiên Lỗi im miệng, chính là sắc mặt lại vô cùng khó coi, nhìn vết thương trên mặt con bà ta mà trong lòng vô cùng đau.

Bì Thiên Lỗi còn đang run, “Mẹ, con lạnh quá.” Như thế nào sẽ lạnh như vậy, giống như là lạnh từ trong xương cốt lạnh ra ngoài vậy.

Bà nội Uẩn trễ mười phút sau cũng đã đến trường học bà là đi từ trong nhà đến, sau khi hỏi rõ mọi chuyện đã xảy ra thì mới mở miệng nói.

“Hiệu trưởng, tôi hy vọng là sau khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng thì bọn họ thể làm thành thật mà xin lỗi Uẩn Thịnh.”

Vương Phân, mẹ của Bì Thiên Lỗi không chịu, bà ta chỉ vào bà nội Uẩn nói, “Rõ ràng hiện tại là cháu gái của bà đánh con trai tôi, dựa vào cái gì lại không phải nó xin lỗi chúng tôi, quả thực lật ngược phải trái trắng đen.”

Có vài vị phụ huynh cũng đi theo phụ họa, bọn họ đương nhiên không muốn thừa nhận con cái của mình ở trong trường học ức hϊếp bạn bè.

Hiệu trưởng đau đầu nói: “Mọi người đều bình tĩnh lại, bây giờ tôi sẽ để cho các chủ nhiệm lớp đi hỏi một chút, hỏi xem thử có hay không có học sinh nào từng nhìn thấy sự việc này xảy ra.”

“Hiệu trưởng, vậy tôi đi hỏi lớp tôi trước đây.” Khương Tiểu Hân là chủ nhiệm lớp Uẩn Thịnh, cô rất là thích đứa nhỏ này, học tập rất tận tâm, tâm địa cũng không gian xảo, kiên định chăm chỉ.

Chính là thân thể sinh ra gầy yếu nên hơi tự ti, kỳ thật cô cũng phát hiện đứa nhỏ này lớn lên rất thanh tú, đáng tiếc a, chính là vóc dáng lùn chút, nếu mà có thể cao lên một chút thì đều có thể làm nổi giáo thảo luôn rồi.

--------------

Dịch: Thiên Hà